“Hửm? Sao đột nhiên lại có một tia cảm giác bất ổn!” Tại chiến trường nhuộm đỏ màu máu tươi, Gia Cát Lượng mặc một bộ đồ văn sĩ, tay cầm quạt lông vũ, khóe miệng hơi nhếch lên. Chân hắn đạp chiến xa cổ xưa, thân hình thon dài, cho dù thân đang ở nơi thi xác trải dài, cảnh tượng tu la giết chóc máu chảy thành sông, hắn vẫn có khí chất đặc thù khiến người khác không thể khinh thường. Nhưng trong chốc lát chân mày hắn đột nhiên hơi nhíu lại, lẩm bẩm nói gì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.