Lữ Bố nhíu mày, như gặp phải đại địch, ngưng trọng nhìn về phía trước. Từ trong hư không có một cánh tay vươn ra, ngón trỏ nhẹ nhàng điểm xuống, lập tức một đòn mà hắn chém ra chút nữa thôi có thể giết chết Chu Kiếm Hoa đột nhiên tiêu tan trong gió. “Người nào?!” Hai mắt Lữ Bố co lại, toàn thân hắn căng cứng, sắc mặt vô cùng nghiêm túc. Người vừa xuất hiện cực kỳ đáng sợ! Đáng sợ đến đỉnh điểm! “Đế... Đế tôn...” “Là... Là ngươi sao?” “Thật sự là ngươi sao?” “Ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.