Mục lục
Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thành chủ, Lâm gia quận thành gửi đến một tấm thiếp mời.”

Ngày hôm đó, Lý Bắc Thần đang trong viện diễn luyện kiếm pháp, thần sắc chuyên chú, từng đường kiếm quang lấp lóe, sặc sỡ loá mắt, vô cùng sắc bén.

Bên cạnh một nam tử tám thước hờ hững đứng thẳng, ánh mắt kiên định, trên người mặc một bộ trang phục màu đen, khuôn mặt tầm thường, bên hông đeo một thanh trường kiếm, lúc này đang cẩn thận quan sát, nghiêm túc chỉ đạo.

Biểu cảm của Lâm Túc ngưng trọng, nhanh chân đi đến, lông mày hắn nhíu chặt cung kính thi lễ với Lý Bắc Thần, nhẹ giọng bẩm báo.

Hắn liếc nhìn nam tử ánh mắt lạnh lùng bên cạnh kia, rất là quái dị, rõ ràng người này ngay ở bên cạnh, nhưng hắn hơi không chú ý rát dễ dàng sẽ bỏ qua hắn, giống như ở nơi đó cũng không có người tồn tại.

Loại cảm giác này đến từ ba ngày trước đó những lúc nhìn thấy người này, thì thường xuyên xuất hiện, cực kỳ cổ quái.

Hắn cũng hoài nghi phải chăng mình tuổi tác cao nên trí nhớ cũng không nhớ rõ nữa.

Nhưng mấy ngày qua, chỉ có đối mặt người này mới xuất hiện tình huống này, nên hắn biết, người này cực kì không đơn giản!

Mặc dù không có chút khí thế nào, giống như phàm phu tục tử, nhưng thành chủ lại vẫn thường xuyên thỉnh giáo kiếm pháp chi đạo với hắn, ngay cả Hàn tướng quân cũng tự giác nhượng bộ.

Điểm ấy, không thể không khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên nghi ngờ.

Phù!

Lập tức, kiếm quang đầy trời tiêu tán, trường kiếm trở về bao, Lý Bắc Thần bình tĩnh thần nhàn, biểu cảm bình tĩnh, dơ tay tiếp nhận thiếp mời nạm từng đường tơ vàng trong tay Lâm Túc.

Sau một lát, Lý Bắc Thần khẽ cười một tiếng, thong dong lên tiếng: “Mấy gia tộc lớn này, xem ra là cảm thấy sợ hãi rồi, lần này tất nhiên sẽ là cuộc gặp không tốt”.

“Thành chủ nói cực phải, thực lực ba quận Bắc Xuyên rớt lại phía sau, cao thủ Thần Phủ đứng ở tầng cao nhất, bây giờ uy danh tướng quân Hoa Hùng hiển hách, bọn họ lại không bắt đầu hành động mới là chuyện kỳ quái.”

Lâm Túc cung kính đáp lại.

Lý Bắc Thần gật đầu, hắn há lại sẽ không biết dự định của Lâm gia?

Chỉ là đáng tiếc, cho dù tính toán xảo diệu, cuối cùng cũng chỉ có thể là giỏ trúc múc nước, công dã tràng mà thôi!

Bây giờ ngoại giới cũng chỉ biết Hoa Hùng chính là cường giả Tông Sư, nhưng lại không biết thực lực của Hàn Cầm Hổ cũng không kém chút nào, thậm chí còn mạnh hơn một phần!

Chiến lực của hai người, phối hợp với binh lính dưới trướng, tuyệt đối có thể phát huy thực lực cường hãn của Tông Sư Trung Giai.

Vượt xa khỏi tình báo của ngoại giới.

Lại càng không cần phải nói, còn có thích khách tuyệt thế, Dự Nhượng!

“Lâm thúc, trả lời Lâm gia, sau bảy ngày, ước hẹn “Đồng Sơn”, Lý phủ ta sẽ đến đúng thời gian đã định.”

Lý Bắc Thần khẽ cười nhẹ giọng ra lệnh, lần này đúng lúc nhìn một cái, những thành chủ của ba quận Bắc Xuyên này đều là dạng mặt hàng gì?

Về phần có phải là Hồng Môn Yến?

Hắn cũng không lo lắng, có Hoa Hùng, Hàn Cầm Hổ và Dự Nhượng ở đây, trừ phi xuất động mấy vị cường giả Tông Sư Cao Giai, bằng không hắn không sợ chút nào!

Mà địa vị cường giả Tông Sư Cao Giai tôn quý cỡ nào, ở Vương triều Đại Vũ đều là người có tiếng tăm lừng lẫy, lại chẳng phải là nhóm thành chủ ba quận Bắc Xuyên có khả năng mời được.

Hắn ngược lại muốn xem những thành chủ kia, đến cùng đã chuẩn bị chiến trận kiểu gì!

Lâm Túc gật đầu, mặc dù có chút lo lắng nhưng nhớ tới hai người Hoa Hùng và Hàn Cầm Hổ, trong lòng lập tức yên tâm, có sự tồn tại của hai vị này bảo hộ, ba quận Bắc Xuyên, tương lai đi tự nhiên.

“Thành chủ, còn có một chuyện, Trân Bảo Các vừa mới đưa một tấm bái thiếp, buổi chiều hôm nay, tiểu thư của bọn họ sẽ đến đây bái phỏng!

Lâm Túc khom mình hành lễ, lần nữa bẩm báo.

“Trân Bảo Các?”

Lý Bắc Thần kinh ngạc, hắn với Trân Bảo Các lại không có qua lại, Lý phủ cũng không có chút giao tình nào, lần này đột ngột tới chơi, là có chuyện gì?

Hắn lắc đầu, có chút nghĩ không hiểu.

Trân Bảo Các chính là đại thương hội xếp hạng thứu ba ở Vương triều Đại Vũ, nghe nói thế lực sau lưng cực kì phức tạp, có mấy thế lực lớn cùng kiểm soát.

Mỗi một thành trì trong vương triều, nhất là đường đi phồn vinh, đều có thể nhìn thấy một tòa bảo lâu bảy tầng, tráng lệ, đó chính là Trân Bảo Các.

Kinh doanh chủ yếu là linh dược và linh đan, gần như chiếm cứ số lượng bảy phần ở Vương triều Đại Vũ!

Lợi nhuận hàng năm cực kì khủng bố.

Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn đắc tội với đại thương hội này.

“Được, báo lại với Trân Bảo Các, buổi chiều hôm nay Lý mỗ quét dọn giường chiếu tiếp đón.”

Sau khi Lý Bắc Thần thoáng trầm ngâm, trực tiếp ra lệnh.

Cho dù Trân Bảo Các có mục đích gì, hắn cũng không sợ, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn!

Cho dù đối với thế lực đỉnh cao của Vương triều Đại Vũ, bây giờ Lý phủ còn hơi nghi ngờ nhỏ yếu, nhưng cũng tuyệt không phải mặc cho người khác ức hiếp!

......

Buổi chiều, Lý Bắc Thần nở nụ cười nhàn nhạt, lẳng lặng ngồi ở trong phòng khách chính, bên cạnh Hàn Cầm Hổ uy mãnh đứng sừng sững, thân thể hùng tráng, một đôi mắt hổ, lẫm liệt sinh uy.

Ở vị trí phía dưới, một nam một nữ ngồi hai bên trái phải, bên phải thân thể nữ tử ưu nhã, dung nhan tuyệt mỹ, da thịt tuyết trắng như tuyết liên, nở nụ cười mỉm, mang cho người ta cảm giác như mộc xuân phong.

Nam tử bên phải mặc một chiếc áo màu tím, đầu khẽ nâng lên, trên mặt lộ vẻ không kiên nhẫn, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, trên mười ngón tay, từng chiếc giới chỉ lấp lóe các loại màu ánh sáng, rực rỡ lóe mắt.

“Tuyết tiểu thư, Đinh thiếu thành chủ, hai vị khách quý tới thăm, thật sự làm cho Lý phủ ta bồng tất sinh huy.”

Lý Bắc Thần nhẹ nhàng cười, nhìn hai người trước mắt, nói thật, hắn đến bây giờ cũng vẫn có chút kinh ngạc.

Không nghĩ tới người của Trân Bảo Các đến đây bái phỏng, thân phận lai lịch lại to lớn như thế!

Một trong cửu thế gia của Vương triều Đại Vũ, nhị tiểu thư Tuyết gia!

Thành chủ Đao Thành, đứng đầu ở Vương triều Đại Vũ, con trai thứ ba của Đại Tông Sư Đinh Bắc Đạo, Đinh Dật!

Cho dù là Tuyết gia hay là Đao Thành, đều là thế lực đỉnh cao nhất đứng ở vương triều, vượt xa Lý phủ bây giờ.

“Ngươi cho rằng, ai muốn đến Lý gia này của ngươi? Nếu không phải Minh Khê muốn tới, đại giá của bản thiếu thành chủ ngươi có thể mời đến?!”

Đinh Dật bắt chéo hai chân lên, giọng điệu hết sức khinh thường.

Hắn là ai chứ?

Hắn chính là con trai của thành chủ Đao Thành!

Coi như những phủ chủ quận thủ đó, hắn còn lười gặp nữa là.

Tuyết Minh Khê bất đắc dĩ than nhẹ, nàng biết, Đinh Dật có tính cách gì nàng còn không rõ sao?

“Lý thành chủ, hôm nay đến bái phỏng, Minh Khê cũng không có ý khác, chỉ là nghe đại danh thành chủ trong khoảng thời gian ngắn đã kinh doanh thành Vĩnh An cực kì bất phàm, khiến cho Minh Khê báội phục.”

Giống như không nghe được lời nói của Đinh Dật, nàng trực tiếp nhìn về phía Lý Bắc Thần, cười nhạt nói, lông mi cong cong, dung nhan tinh xảo hoàn mỹ.

Lý Bắc Thần có chút cổ quái liếc nhìn Đinh Dật một cái, cũng không nói cái gì, khẽ cười nói: “Tuyết tiểu thư quá khen, thành trì nho nhỏ mà thôi, không cần phải nói?”

“Lý thành chủ, bây giờ Minh Khê là phó các chủ Kỳ Lân Các ở phủ thân vương phía bắc, khắp nơi bôn ba, chiêu mộ hiền tài, không biết Lý thành chủ có nguyện ý tạm giữ chức ở Kỳ Lân Các, ít đi nỗi khổ bôn ba cho Minh Khê?”

Ánh mắt Tuyết Minh Khê nhu hòa, cười nhẹ nhàng, nhìn Lý Bắc Thần đi thẳng vào vấn đề.

Dựa vào tuệ nhãn và kiến thức của nàng, tự nhiên có thể nhìn ra được, tuy Lý Bắc Thần có tài học, trong thời gian ngắn ngủi khiến cho thế lực thành Vĩnh An tăng mạnh, nhưng so sánh với Lâm Chính Hà vẫn là không sánh bằng, vì vậy không muốn tốn nhiều lời, trực tiếp nói ra.

Nàng bây giờ, thứ cần thiết chân chính chính là hạng người đại tài như Lâm Chính Hà!

Hiền tài tầm thường, đến cũng không phải là hết sức cấp bách, bởi vậy mặc kệ Lý Bắc Thần có nguyện ý hay không, nàng cũng không phải rất để ý.

Lý Bắc Thần khẽ giật mình, lúc này hắn có chút ngạc nhiên.

Đây là tới chiêu mộ hắn?

Lần đầu tiên trong đời đụng phải tình huống này, khiến cho hắn có chút dở khóc dở cười.

Nhưng mà hắn cũng có loại cảm giác, nữ tử này tựa hồ cũng không phải là tình thế bắt buộc cần có hắn?

Nếu như chân chính kính trọng, hẳn phải giống như Lưu Huyền Đức bái phỏng Gia Cát Khổng Minh mới đúng chứ?

Mặc dù không đến mức ba lần đến mời, nhưng ít nhất cần đứng dậy cúi đầu, biểu cảm mang theo một chút kích động đi?

Nhàn nhạt mấy lời, đây cũng không phải là rất để ý tới hắn?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK