Mọi chuyện cũng chỉ diễn ra trong chốc lát, cơ thể hắn đã bình phục trở lại, không còn run rẩy nữa, sắc mặt cũng khôi phục lại vẻ bình tĩnh lúc đầu. Dường như trước đó chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy. Chỉ khác là trong mắt hắn có tín niệm, cung kính nhìn lên bầu trời, hai gối khụy xuống giữa không trung, thành kính bái lạy trời cao. “Hộ pháp Hỏa Ma (Hộ pháp Thương Cẩu), bái kiến Hoàng thiên!” … “Hửm?” Cung Như Vũ đang hơi ngả người trên chiếc giường màu vàng rực...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.