• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Họ xem video giám sát và phát hiện, đêm qua Chương Thiên Tứ ngủ không lâu, dưới gầm giường xuất hiện một bóng đen, bóng đen đó có đôi mắt đỏ ngầu trông rất đáng sợ.

Bóng đen đó thực sự đã ăn sống Chương Thiên Tứ, chỉ còn sót lại cái đầu có dấu răng bên trên.

Ăn xong, bóng đen thu mình lại dưới gầm giường.

Tôi lấy làm lạ hỏi: "Vụ này nhanh thế mà đã kinh động đến các anh rồi à?"

Đông Phương Lôi nghiêm túc nói: "Chương Lê đã từng giúp chúng tôi giải quyết một vụ án giết người, tôi nợ anh ta một ân tình nên anh ta mới tìm tới tôi. Chuyện này không đơn giản, nếu cần thiết tôi sẽ báo cáo đội trưởng, xin anh ấy ra tay giải quyết."

Tôi theo anh ta vào nhà họ Chương, mẹ Chương ngồi trên ghế sofa không ngừng khóc, vừa nhìn thấy tôi, bà ta lập tức nhảy dựng lên, hung hãn lao tới: "Tao đánh chết đứa yêu tinh hại người này, mày mới là đứa đã hại chết con tao, tao muốn mày đền mạng!"

Ba Chương và Chương Lê vội vàng chạy tới giữ chặt bà ta, ba Chương mắng: "Bà điên à? Còn không ngồi xuống cho tôi!"

Mẹ Chương che mặt khóc nói: "Tối hôm qua tôi đã điều tra, chính là người phụ nữ này có mâu thuẫn với Thiên Tứ của chúng ta, Thiên Tứ là bị tình nhân của cô ta đánh gãy mũi."

Nghe vậy, ba Chương ánh mắt khó coi nhìn tôi: "Cậu Lôi, cậu dẫn người phụ nữ này tới đây là có ý gì?"

Chương Lê càng âm trầm hơn: "Đông Phương, chẳng lẽ người phụ nữ này có liên quan đến cái chết của Thiên Tứ sao?"

"Tôi chỉ nhờ cô Khương đây hỗ trợ điều tra thôi, tôi không có ý gì khác." Đông Phương Lôi vội vàng nói, "Chuyện lần này chỉ sợ không có đơn giản như vậy, Chương Lê, anh đừng nghĩ lung tung."

Chương Lê liếc nhìn tôi nhưng không nói gì.

Tôi đối với Đông Phương Lôi rất bất mãn, đồ đần đều có thể nhìn ra người ta đang hoài nghi tôi được không?

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.


Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Đông Phương Lôi nói: "Thật ra chúng tôi đã tìm ra hung thủ."

Tôi sửng sốt một lát: "Hung thủ ở đâu?"

Đông Phương Lôi hất cằm về phía cái bàn cà phê, trên đó có một cái hộp rất đẹp được chế tác từ giấy da trâu, trong hộp có một tượng đồng dài một thước, phía trên hộp có dán một tấm bùa trấn tà.

Tôi biến sắc, tượng đồng kia có mùi tử khí rất nồng nặc, còn thoang thoảng có mùi máu tươi.

Tôi thận trọng bước tới, dùng mắt Âm Dương nhìn, đôi mắt của tượng đồng chợt sáng lên, chuyển sang màu đỏ tươi, rồi trong nháy mắt trở lại hình dáng ban đầu.

Tôi hít một hơi, nói: "Thứ này từ đâu đến vậy? Thật là tà môn!"

Ba Chương nói: "Đó là đồ cổ do bạn tôi tặng. Chẳng lẽ bạn tôi sẽ hại tôi sao?"

Tôi nghệt mặt ra nói: "Đây là đồ vật được lấy từ trong mộ, lại còn là một ngôi mộ ngàn năm tuổi. Chủ nhân của ngôi mộ này có thể sử dụng bức tượng bằng đồng làm vật chôn cất cùng, cho thấy thân phận của chủ nhân này không tầm thường. Là người bạn nào đã tặng nó cho ông?"

Đông Phương Lôi còn nói: "Chương tiên sinh, bạn của ông ở đâu? Chúng tôi cần hỏi họ về nguồn gốc của đồ vật này."

Người bạn này của ba Chương chuyên kinh doanh đồ cổ, ba Chương lập tức gọi điện qua nhưng không có ai nhận, ông ta lại gọi số nhà, vợ người bạn đó bắt máy, bên kia khóc thương tâm, nói rằng chồng mình đã mất được một tuần, ông ấy là bị ăn sống thân thể, cuối cùng chỉ còn lại cái đầu dùng để chôn cất.

Ba Chương cúp điện thoại, sắc mặt tái nhợt, sợ đến mức ngã xuống sofa, hồi lâu không nói được lời nào.

Thì ra bức tượng đồng này là do người bạn đó của ông ta tặng cách đây bốn ngày, khi đó người tặng đã chết từ lâu rồi.


"Ma...." Ba Chương sợ hãi nói: "Tôi đã gặp ma sao?"

Tôi chen miệng nói: "Chương tiên sinh, ông có đoán ra tại sao ông ấy lại tặng tượng đồng cho ông không?"

Tất cả những người có mặt ở đây đều không phải kẻ ngốc, lời tôi nói ra họ đều hiểu, nếu người gửi tượng đồng cho Chương tiên sinh là ma, mà con ma này còn đặc biệt gửi tặng tượng đồng thì chắc chắn hắn có mục đích gì đó, không đơn thuần là kiếm thức ăn cho tượng đồng.

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Ba Chương gọi lại điện thoại cho người vợ góa của người bạn đó, người vợ khá hiểu chuyện nên cho người tìm sổ sách của chồng, xem lại ghi chép về bức tượng đồng, trong đó người bạn ghi rằng bức tượng đồng được thu mua từ thôn Địa Hổ, người bán cho ông ta là họ Liễu.

Nhưng điều lạ là, thời gian trước người bạn đó chỉ đi đến vùng ngoại ô Tây Bắc thuộc Sơn Thành, nhưng nơi đó không có địa phương nào được gọi là thôn Địa Hổ, chỉ có một ngọn núi tên là Địa Hổ Sơn, mà trên núi không hề có thôn xóm nào.

"Phần mộ đâu?" Tôi hỏi: "Ở Địa Hổ Sơn có ngôi mộ cổ nào tương đối lớn không?"

Chương Lê tựa hồ nghĩ đến cái gì, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi: "Chẳng lẽ là lăng mộ của tướng quân kia sao?"

Hóa ra Chương Lê định mở khu biệt thự nghỉ dưỡng ở Địa Hổ Sơn cách đây một năm, địa điểm đã được chọn nhưng khi đưa người vào kiểm tra thì xảy ra chuyện kỳ lạ.

Họ tìm thấy một ngôi mộ cổ trên núi, bia mộ được bảo tồn rất tốt, hình như là mộ của một vị tướng quân sống vào những năm cuối triều Đường, ngôi mộ rất rộng, trước mộ còn có Thần giữ mộ cùng tượng đá. Lăng mộ này được xây đã vượt qua cấp bậc của một vị tướng bình thường.

Thời cổ đại, dù là đám cưới, đám tang hay xây dựng lăng mộ đều có quy định của vương pháp, thân phận gì thì xây dựng lăng mộ cho cấp bậc đó, không thể có sai lầm, nếu không sẽ đi quá giới hạn phạm tội mất đầu. Nhưng những năm cuối thời Đường, thời thế hỗn loạn, có rất nhiều anh hùng tướng quân dựng cờ khởi nghĩa tự xưng vương, đem mộ mình tu sửa thành quy cách lăng mộ Hoàng Đế, cũng có thể lý giải.


Khi Chương Lê mới bắt đầu, cũng không hề để ý, dù sao trong nước có rất nhiều mộ cổ, không biết đã bị người phá bỏ bao nhiêu để mở ra khu du lịch, cùng lắm là chỉ báo cáo với cục di tích lịch sử, để bọn họ đưa người tới tiến hành khai quật, đến lúc đó còn có thể sử dụng ngôi mộ này làm mánh lới truyền bá khu du lịch, thu hút du khách tới tham quan.

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Tuy nhiên, vào đêm đầu tiên họ hạ trại, việc lạ đã xảy ra.

Có một thanh niên trong đoàn khảo sát nửa đêm ra ngoài đi vệ sinh, đi một lúc lâu mới quay lại, sau khi về thì tinh thần không được bình thường, luôn nói rằng mình gặp một người đẹp, mặc trang phục nhà Đường. Hắn cùng với người phụ nữ đó làm dã chiến, người phụ nữ đó kỹ thuật rất tốt, hắn thích vô cùng.

Lúc đầu, họ không để ý nhiều nhưng sáng hôm sau khi tỉnh dậy, họ phát hiện nam thanh niên đã chết trong lều của mình, sau khi giám định pháp y, anh ta bị một vật nặng đè chết.

Có người chết, Chương Lê cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn, lập tức cùng đoàn khảo sát rời khỏi Địa Hổ Sơn, cũng không nhắc đến việc mở khu du lịch nữa.

Nói đến đây, Chương Lê sắc mặt có chút tái nhợt: "Tôi nhớ rồi, tên trên bia mộ là họ Liễu."

Đông Phương Lôi liền đi tra xét nguồn gốc ngôi mộ cổ đó, theo ghi chép trong sách cổ thì ở vùng Sơn Thành, thời nhà Đường có một thế lực cát cứ một vùng là họ Liễu, tên là Liễu Trường Sinh.

Liễu Trường Sinh là một vị tướng lĩnh tuổi trẻ tài giỏi, từng dẫn quân chiến đấu với các thế lực loạn đảng khác và thắng được nhiều trận, sớm giành được nhiều lãnh thổ rộng lớn. Đang ở thời điểm đỉnh cao của quyền lực, đột nhiên bộc phát bạo bệnh rồi qua đời trong phủ tướng quân.

Những ghi chép trong sách cổ rất ngắn gọn, chỉ có vài bút, nhưng trong đó có một câu khiến người ta rùng mình. Sách ghi rằng Liễu Trường Sinh biết vu thuật, có thể chiêu mộ âm quân tác chiến, có một lần cùng loạn đảng Tương Tây giao chiến, hắn bị quân địch mai phục, thời điểm hết lương thực, binh sĩ không còn hơi sức cầm cự, hắn bắt đầu lập đàn làm phép, đưa tới mười vạn âm binh, đem quân địch giết đến không chừa mảnh giáp.

Mười vạn âm binh!

Tôi thực sự bị hù doạ, tôi vừa đột phá Nhị phẩm, nếu tôi làm kẻ thù của một lão quỷ ngàn năm, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.


Đông Phương Lôi biết lão quỷ này khó đối phó nên xin thêm chi viện, tôi nhân cơ hội đi vệ sinh, lén hỏi Chu Nguyên Hạo xem nên đi hay không đi. Boss lớn như thế, tốt hơn hết là để Ban Điều Tra Đặc Biệt Hồ Sơ X giải quyết nó đi.

Chu Nguyên Hạo trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Em biết vì sao bảy ngày một lần tôi đều phải tới gặp em không?"

Tim tôi đập thình thịch, sau khi suy nghĩ hồi lâu, tôi hỏi: "Đó là một loại nghi thức à?"

"Em có biết nghi thức đó là gì không?"

Tôi có chút khẩn trương, tay cầm mộc bài trắng bệch.

"Là nghi thức phục sinh." Chu Nguyên Hạo khe khẽ thở dài, nói, "Nếu như nghi thức thành công, tôi có thể phục sinh."

Tay tôi lại run, suýt chút nữa không cầm được mộc bài.

"Cơ hội thành công lớn bao nhiêu?" Tôi lắp bắp hỏi.

"Không đến ba phần."

Tim tôi lạnh buốt.

Người chết sống lại vốn là điều không thể xảy ra, trái với ý trời, có thể có ba phần cơ hội đã là không tệ.

Trong lòng tôi nhen nhóm một tia hy vọng, nếu anh có thể sống lại, tôi có thể được ở bên anh. Trước đây, tôi chưa bao giờ tin cái gì mà bên nhau đến già đầu bạc, mãi mãi không xa. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, tôi lại có mong muốn xa vời có thể cùng anh vĩnh viễn ở bên nhau.

"Tôi vừa xem địa đồ." Chu Nguyên Hạo nói: "Liễu Trường Sinh rất có năng lực, hắn xây lăng mộ trong núi, thay đổi địa hình xung quanh, tạo thành một trận pháp Thiên Cung Bắc Đẩu trận. Trận pháp này có thể tụ tập âm khí, ôn dưỡng hồn thể của hắn, biến hắn thành một con quỷ vô cùng lợi hại. Nếu như tôi có thể ở trong gian phòng chính của lăng mộ này tiến hành nghi thức cuối cùng, thì xác suất thành công có thể là sáu phần.

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK