- Dụ Dụ,con dẫn em gái lên phòng đi.Để em nghỉ ngơi tắm rửa rồi xuống ăn cơm,tối gia đình chú út sẽ qua ăn cơm đấy.
Hứa Dụ đưa tay vỗ ngực mấy cái,hào hứng mà đáp.
- Tuân lệnh.
'.....'
Quế Tư Hạ chậm rãi đi sau lưng chị gái về phòng,cánh cửa kia vừa đóng thì cô liền bị chị gái nắm tay kéo đi về hướng ghế sofa.Hai người ngồi đối mặt nhau,ánh mắt kiên cường của Hứa Dụ nhìn cô chằm chằm.Quan sát mọi ngóc ngách trên cơ thể của cô.
Bị dồn đến tình cảnh này cô chẳng biết làm sao,chỉ len lén ngước mắt lên nhìn Hứa Dụ.Khuôn mặt của chị gái không thuộc dạng yểu điệu mềm mỏng,mà chính là thuộc dạng cái đẹp của mạnh mẽ bức người.
Cuôi cùng giọng nói của Hứa Dụ cũng vang lên.
- Em nhỏ hơn chị một tuổi?
- Vâng ạ.
- Mẹ em bỏ đói em sao?
- Không ạ.
Cô sợ chị gái Hứa Dụ hiểu lầm về mẹ nên nhỏ giọng bổ sung thêm.
- Mỗi bữa em đều ăn hết một bát cơm còn uống sữa trước khi ngủ,em cũng ăn rất nhiều bánh quy.
'.....'
Cô lại lần nữa ngước mắt quan sát thân hình của Hứa Dụ.Ba vòng đầy đặn,đặc biệt rất cao nhìn tầm 1m75.Quế Tư Hạ lại nhìn thân hình của mình,ba vòng xem như là có đủ nhưng không nẩy nở.Chiều cao khiêm tốn 1m65,cũng đâu có lùn đâu.Chắc hẳn là cô gầy quá.
Hứa Dụ đứng lên rời khỏi ghế,hướng mắt về phía phòng tắm.
- Em đi tắm rửa đi,tắm xong quay lại đây chị nói chuyện.
- Vâng ạ.
'....'
Chị gái mới của cô có vẻ đáng sợ quá,tính tình hoạt bát nhưng lại mạnh mẽ.Khác hoàn toàn với Tử Kì,cô bạn thân của cô thuộc dạng hoạt bát đáng yêu cơ.
- ----------------
Bên dưới phòng khách,mẹ Quế nâng tách trà lên uống.Xuất thân của bà vốn là gia đình thương nhân buôn vải,nhưng cha mẹ mất sớm,gia đình phá sản.Trước khi gặp Châu Tân Hải bà vừa đi học vừa đi làm.Sau này gả cho ông thì cũng không được yên ổn cho lắm.
Bởi vì gia đình chồng ai cũng ghét bỏ vì bà nghèo hèn nhưng Châu Tân Hải cùng em trai Châu Tân Kiệt lại không hề ghét bỏ bà.Khi ấy lúc Châu Tân Hải rời nhà ra chiến trường thì gia đình chú Út đã giúp đỡ bà rất nhiều.
Nhưng không thể giúp mãi được,thời đó gia đình chú Út còn phải sống nhờ cha mẹ làm sao dám làm trái ý kia chứ.Nhưng họ giúp bà rất nhiều thứ,lúc bà rời đi hai vợ chồng họ còn dúi hết tiền bạc cho bà.Nghĩ thôi bà đã thấy ấm lòng.
Lần này quay về bà phải đáp lại ơn nghĩa khi xưa,bà cũng rất nhớ em dâu đó của mình.Chính là Lộ Tình vợ của Châu Tân Kiệt,em ấy gia đình giàu có.Nhà chồng lại thương yêu,tính cách của Lộ Tình mềm mỏng không hề kiêu kì.Khi ấy cả hai người đều mang bầu cùng lúc,Lộ Tình còn nhiều lần dấu đồ ăn,sữa bột,....cho bà.
Chỉ nghĩ đến quãng thời gian ấm áp đó bà không khỏi cười thầm.Cũng xem như khi không có chồng bên cạnh thì cũng có người khác đến yêu thương bà.Tủi hờn cũng phai theo năm tháng rồi,quá khứ hãy để nó qua đi thôi.
Châu Tân Hải nắm lấy tay của bà,bàn tay nhẵn mịn lúc trước đã không còn.Vết chai,vết trầy xướt đều có đủ.Ông xót cho vợ mình,cũng nhiều đêm tự trách bản thân.Kể từ bây giờ ông sẽ bù đắp lại tất cả,cho hai mẹ con cuộc sống mới.
- --------------
Bên ngoài,bầu trời bắt đầu ngủ dần,màn đêm bao phủ toàn bộ ánh sáng còn sót lại.Phía dưới khuôn viên đại viện những ánh đèn vàng bắt đầu thức tỉnh,chiếu sáng mọi ngóc nghách.
Bên trong căn biệt thự,hai vợ chồng Châu Tân Kiệt cùng hai người con đều đã đến.Mọi người ngồi bên trong phòng khách trò chuyện.
Hai anh em lại lôi cờ ra đánh,mẹ Quế cùng Lộ Tinh lúc thì khóc lúc thì cười hàn huyên đủ mọi chuyện trên trời.
Bên này Châu Diệu Hàm thoải mãi ngồi trên ghế sofa chơi di động,lâu lâu lại hướng mắt về phía trên lầu.Tính tò mò lại trỗi dậy,cô liền áp sát về phía em trai Châu Tân Hàm mà nói nhỏ.
- Này,chúng ta đi rình đi.
- Thần kinh.
'......'
Mặt mày Châu Diệu Hàm liền méo xẹo,liếc xéo đứa em trai kém một tuổi của mình.Cái thằng ranh này không coi chị gái ra gì mà,còn dám mắng chị mình thần kinh.
Nhưng Châu Diệu Hàm là ai kia chứ,chính là ở cái đại viện này cũng không ai có thể so bì được với độ mặt dày của cô.Cô lại tiếp tục giựt lấy cuốn sách trên tay của Châu Tân Hàm.
- Học học học,bộ muốn làm tổng thống luôn hay gì.
- ???
Lần này Châu Tân Hàm mới rời ánh mắt nhìn sang Châu Diệu Hàm.Tính cách cổ quái của chị gái thì cậu là người rành nhất,vừa xàm vừa khùng.Trong nhà ngay cả mẹ cũng không thèm quan tâm chị nữa mà.
- Đi.
- Thiệt chứ.
- Chị còn không mau thì em đổi ý đấy.
- Đi đi đi chứ.
Người lớn bên này đều đang làm việc riêng,không ai rảnh để ý đến bọn họ đâu.Châu Diệu Hàm nhanh chân đi theo phía sau em trai mình.Hai người một trước một sau,cô lại liếc nhìn chiều cao của đứa em trai nhà mình.Hơn hẳn cô một cái đầu,nhìn cô bây giờ giống em gái của nó hơn là chị đấy.Thôi kệ, em trai cô từ nhỏ đã bảo kê cô nên cô rộng lượng cho nó làm anh trai luôn.
Cả hai dừng trước cửa phòng,đây là phòng của cô em gái kia.Từ nhỏ cả hai chị em đều nghe cha mẹ kể bác cả có vợ con.Và bọn họ có một cô em gái nữa,tất nhiên phải tò mò rồi.Phải đến nhìn xem mặt mũi em gái thế nào chứ.Nhưng so vai vế thì hai chị em cô phải gọi em gái là chị.