Đôi con ngươi đen láy nhìn động tác cứng ngắc của cô thì không khỏi phì cười.
- Bây giờ mới biết ngại?
- Vừa nãy,vừa nãy em…EM…em…
Không để cô trốn tránh thêm,Ngụy Tư Đằng rất nhanh đã ôm gọn lấy eo thon nhỏ của cô,kéo cơ thể mềm mại kia vào lồng ngực.
- Em chơi anh xong liền phủi đít?
- Không có,sao anh lại dùng từ kì lạ như vậy.Gì mà chơi chứ,em chỉ hôn anh một cái.
- Sao cũng được,hành động kia của em là ngầm đồng ý anh rồi,đúng chứ?
‘…’
Quả thật là cô đã thừa nhận cô thích anh rồi,còn chủ động hôn anh một cái.Tự bản thân cô tự nhận thức được,dù sớm hay muộn thì cũng bại dưới tay anh.Ai biểu cô lại thích anh nhiều đến vậy.Thích đến thần hồn điên đảo,gương mặt kia là thứ đầu tiên hại chết cô đấy.
Ngụy Tư Đằng trông thấy dáng vẻ ngoan ngoãn kia của cô thì liền giở giọng dụ dỗ.
- Nói anh nghe thử xem,em đồng ý anh như nào.
‘…’
- Đồng…đồng ý làm bạn gái anh.
- Tư Hạ ngoan.
‘…’
Giọng trầm khàn quyến rũ kề sát bên tai Quế Tư Hạ.Sau dần cô liền cảm nhận được độ ấm trên đỉnh đầu,là anh đang dịu dàng xoa tóc của cô.Nhất thời vì quá si mê bàn tay ấm áp đó cơ thể cô bất giác mà dựa vào lồng ngực của anh.
Cứ như vậy Quế Tư Hạ liền nằm gọn trong lồng ngực của Ngụy Tư Đằng.Đến khi chiếc xe dừng lại thì anh mới buông cô ra.
Ngụy Tư Đằng bước xuống xe,bàn tay vẫn nắm gọn những ngón tay nhỏ nhắn kia của cô.Trước mắt là một ngôi nhà 3 tầng,thiết kế hiện đại.Xung quanh là những ngôi nhà cao tầng cùng kiểu dáng nằm kề nhau.
Cô biết nơi này,mỗi ngày đều hiện trên đầu bảng tin.Đây là khu ĐÔ THỊ lớn,người có tiền thì cũng khó mà mua được,là nơi tất đất tất vàng ở Bắc Kinh.Quả nhiên Ngụy Gia là gia tộc không tầm thường mà.
- Nhà riêng của anh,đi vào thôi.
Quế Tư Hạ lớ ngớ đi theo anh trong lòng choáng váng.
‘Nhà riêng mà đã ở tầm cỡ này rồi,cha cô cũng chỉ mua được một căn ở đây để gia đình cùng sống thôi đấy.Còn anh đây là một mình một căn’
Cô chỉ vừa mới đồng ý làm bạn gái anh thôi mà anh đã dẫn cô về nhà riêng rồi?Tiến triển này có phải quá nhanh rồi không.
‘…’
- Yên tâm,anh không làm gì em đâu.Chỉ đưa em đến ngủ trưa.
- Ngủ trưa?
- Ừm,ngủ trưa.
Anh càng nói thì cô lại càng rối hơn.Tự cô có thể về chung cư của mình ngủ được mà,đâu nhất thiết phải ở nhà của anh ngủ kia chứ.Nhìn thế nào cũng ra anh là có ý đồ tăm tối với cô.
Ngụy Tư Đằng đã xỏ dép đi trong nhà xoay người lại nhìn thì vẫn thấy cô đứng bất động tại chỗ.Gương mặt ửng hồng ban nãy giờ liền chuyển sang đỏ như máu.Môi mỏng khẽ đưa lên cười,quả thật là anh chỉ muốn đưa cô đến đây thôi chứ không hề có ý định gì cả.
Nếu cô đã có mong muốn như thế,chi bằng anh đáp ứng cô một chút.
- Em không muốn ngủ trưa sao?Vậy thì chúng ta làm chút chuyện…
- Em em ngủ,em ngủ trưa mà.
Quế Tư Hạ lập tức cắt ngang lời của anh,nhanh nhẹn mà tháo giày ra.Đeo lấy đôi dép anh đã để sẵn trước mặt.Đôi dép lông màu hồng còn có một quả dâu nhỏ phía trên,đúng với size của cô luôn.
- Sao nhà anh lại có dép của con gái?
Cô vừa đi theo sau lưng anh vào nhà vừa cất giọng hỏi,tâm trạng liền có chút căng thẳng.
- Mua trước cho em?
- Hả???Sao anh biết chắc em sẽ tới mà mua kia chứ.
- Sớm hay muộn thì em cũng là của anh thôi,chuẩn bị trước cũng là điều bình thường mà.
- Anh tự tin như vậy đó hả?
Ngụy Tư Đằng mở tủ lạnh lấy ra một chai nước cam,vừa vặn nắp vừa đưa mắt qua nhìn cô.Mỗi chữ nói ra đều vô cùng chắc chắn.
- Anh không rảnh để đem thời gian đi làm mấy việc vô ích đâu.Đã nhận định là em thì anh sẽ theo đuổi đến cùng,em không đồng ý thì lại theo đuổi tiếp đến khi em đồng ý thì thôi.
Nhất thời cô bị anh làm cho kinh ngạc,không nghĩ đến anh thật sự nghiêm túc như thế.Lần này cô đã quyết định tin tưởng anh,ở bên cạnh anh nên cô sẽ hoàn toàn tin tưởng những gì anh nói.
Quế Tư Hạ đưa tay nhận lấy ly nước cam của anh,vừa nhấp một ngụm vừa liếc mắt nhìn xung quanh.
- Em cứ xem đi,anh đi tắm.
- Vâng ạ.
Ngôi nhà rất rộn.Một mình anh ở đây thì phí quá đi mất,Tầng 1 là không gian phòng khách cùng phòng bếp.Tầng 2 chứa 3 phòng,tầng 3 thì là bể bơi trong nhà.Màu chủ đạo là màu trắng đen.Nhưng chỉ riêng căn phòng ngủ kia thì lại màu hồng nhạt.
Quế Tư Hạ bước vào bên trong,đồ dùng ngăn nắp sạch sẽ không có một chút bụi nào.Chắc hẳn ngày nào cũng có người đến dọn dẹp,điểm nổi bật trong căn phòng là chiếc giường hình tròn kia.Bộ ga trải giường là màu hồng cùng họa tiết dâu tây,nhìn thế nào cũng giống đôi dép lông cô đang đeo.
Bàn trang điểm màu trắng sứ cực kì bắt mắt,chiếc ghế lười lót lông mềm cũng màu hồng nốt.Vật dụng trang trí trên kệ vừa nhìn cô liền biết giá trên trời.
Những thứ này là đồ sưu tầm cả đấy,anh vậy mà đem chúng đặt bừa trên kệ thế này,lỡ mà rớt thì đi toang cả khối tiền.Chỉ nghĩ thôi đã sót đứt cả ruột.
Chóng mặt trước độ sa hoa của căn phòng hồng phấn này.Quế Tư Hạ không tin nổi vào mắt mình,anh chuẩn bị những thứ này từ bao giờ kia chứ?Toàn bộ đều giành cho cô sao?Từ đâu mà anh lại biết cô thích dâu tây kia chứ,trước đây ở Ngụy Gia cô cũng không hay ăn chúng bởi vì giá chẳng rẻ chút nào.Đến khi dọn về Châu Gia thì cô mới được thỏa thích ăn chúng.
Đợi một lát cô sẽ dò hỏi anh,lỡ đâu cô lại tưởng bở thì sao chứ.Biết đâu được anh chuẩn bị những thứ này cho cô nào.Càng nghĩ Quế Tư Hạ càng khiến bản thân thấp thỏm không yên.Sự tò mò là thứ giết chết tâm trí con người ta đấy.
Quế Tư Hạ đi lại chiếc ghế lười kia,quả nhiên mềm mại còn có mùi hương rất dễ chịu.Đúng là tiền nào của nấy.Cô thoải mãi nằm xuống đắm chìm vào mớ hỗn độn của mình.Rất nhanh hai mí mắt cô liền nặng trịch mà chìm vào giấc ngủ.
Sau khoảng nửa tiếng sau thì cánh cửa phòng ngủ liền mở ra.Ngụy Tư Đằng mặc áo choàng tắm màu đen xám,mái tóc vẫn còn hơi nước rũ xuống gương mặt góc cạnh.Làn da trắng ngần săn chắc.Biểu cảm lạnh lùng khác biệt hoàn toàn với không gian màu hường ngọt ngào này.
Anh quan sát xung quanh căn phòng nhưng không thấy cô đâu,chân dài tiến đến góc bên trong phòng nơi đặt chiếc ghế lười kia.Đây là thứ anh đặt biệt mua cho cô,trước kia đều thấy cô hay ngồi thất ngồi ở một chỗ làm đủ thứ trò này kia.
Chiếc ghế kia thì quá cứng sợ cô ngồi lâu sẽ ê ẩm nên anh mua ghế lót lông mềm mại này.Ngồi vừa thoải mãi vừa dễ chịu còn thích hợp để nằm ngủ.Quả nhiên cô trốn ở đây mà ngủ,Ngụy Tư Đằng quỳ nửa gối xuống trước mặt cô.Nhẹ nhàng mà vén tóc mai sang vành tai xinh xắn kia.
Ngón tay thon dài lướt đến mi mắt kia,lông mi dài cong vút cọ khẽ đến đầu ngón tay của anh, ngứa ngáy lan đến tận trái tim trong lồng ngực săn chắc.
Khuôn mặt lạnh nhạt bất giác cũng giãn ra,đôi mắt đen láy ấm áp nhìn đến khóa môi chúm chím của Quế Tư Hạ.Không biết cô mơ thấy gì mà lại chu môi lên thế kia,nhìn thế nào cũng đáng yêu đến chết người.
- Em như này là đang phạm tội đấy, biết chưa hả?