Hắn không ngừng du đãng, đến khi hắn dần dần ý thức được trong không gian kí ức này, hành vi của hắn không bị trói buộc, hắn liền càng ngày càng to gan, càng ngày không kiêng nể gì cả
Hắn thậm chí còn……..
Đây là hành vi mà trước đây hắn căn bản không dám tưởng tượng, nhưng lúc này lại nghĩ cũng không thèm nghĩ mà đã làm rồi
Nhưng nhìn nhiều rồi, lòng hiếu kì sau khi được thoả mãn, Trần Thủ Nghĩa dần dần lại cảm thấy tẻ nhạt vô vị
Trần Thủ Nghĩa không ngừng du dãng, chợt không cẩn thận mà vô tình va chạm với một bạn học trên lối đi, lúc này chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ý thức của hắn nhanh chóng tiến vào trong đó
“Ui!”
Trong lòng hắn kinh ngạc, hắn phát hiện ra bản thân mình vậy mà lại có thể cảm nhận được thân thể của bạn học này, đây là một cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, vô cùng kỳ diệu
Hắn lập tức lùi ra, tiếp theo hắn lại thử tiến vào thân thể của những người khác, kết quả phát hiện ra đều có thể xâm nhập
Có thân thể đem lại cho hắn cảm giác thoải mái, có người lại khiến hắn cảm thấy khó xử (nữ sinh), có người lại khiến hắn cảm giác khó chịu
Ví dụ như thân thể của thầy Tôn hói đầu đang tuổi trung niên kia khiến hắn cảm thấy tức ngực khó thở, trong mũi cũng có thể ngửi thấy vị thuốc lá nồng nặc, cổ họng tựa hồ như có đờm mắc kẹt lại
“Cũng đúng, phổi thầy Tôn trước nay luôn không tốt, thường ho khan”
……..
Trần Thủ Nghĩa không ngừng mò mẫm, hắn phát hiện ra bản thân mình có thể khống chế thế giới kí ức và dòng chảy thời gian, thậm chí có thể lấy ra một đoạn ngắn nào đấy từ trong đó
Trong lòng hắn khẽ động, hắn đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ táo bạo
Khung cảnh nhanh chóng thay đổi
Đây là cảnh tượng lớp Võ Đạo hồi chiều
“Đường kiếm bất ngờ là động tác cơ bản nhất của Kiếm thuật, cũng là chiêu thức thường dùng nhất, học tốt cái này rồi thì Kiếm thuật cũng học được một nửa, mọi người biết Phó hội trưởng Hiêp hội Võ Đạo Thành phố Đông Ninh là ai không?”
Lớp trưởng Trương Hiểu Nguyệt lập tức đáp
“Là Chu Thiếu Phong ạ”
Trần Thủ Nghĩa đang lơ lửng trên không trung không khỏi liếc nhìn Trương Hiểu Nguyệt, vừa mới nãy hắn còn mới trộm nhìn cô xong
“Không sai, cái gọi là nhất nghệ tinh nhất thân vinh chính là thế này đây. Hai năm trước, Chu Thiếu Phong chỉ bằng một chiêu đường kiếm bất ngờ này mà tiến lên đỉnh cao, ở ngoại thành Đông Ninh liên tiếp giết chết hai chiến sĩ Man tộc thông qua lỗ giun vũ trụ ẩn nấp trong không gian tới Địa Cầu thăm dò, từ đầu tới cuối chỉ dùng đúng một chiêu đường kiếm bất ngờ này thôi”
(Lỗ giun (wormhole) là một giả thuyết mà ở đó, con người có thể du hành vũ trụ qua “đường hầm” không gian-thời gian)
Có kẻ xâm nhập phía dưới tầng trời, cũng có kẻ xâm nhập vào lòng đất, kẻ phía trước đương nhiên vừa xuất hiện đã bị phát hiện ra điều dị thường, kẻ phía sau lại vô cùng ẩn mật, khó mà phát hiện ra, thường có cường giả Man tộc ở Dị giới thông qua những lỗ giun giấu kín chưa thể biết này lẻn tiến vào Địa Cầu, không chỉ đánh cắp tình báo, thậm chí còn không thèm kiêng kỵ gì mà giết chóc
Đương nhiên còn rất nhiều lỗ giun nằm trong vũ trụ, nhưng đối với người ở Dị giới lại tựa như một vùng đất chết, một khi ra ngoài sẽ thập tử nhất sinh
“Giờ mọi người xem thầy biểu diễn đường kiếm bất ngờ tiêu chuẩn nhé!”
Thầy giáo Võ Đạo vừa nói xong liền cầm một thanh kiếm gỗ đi đến trước mặt mô hình hình người
“Em đang đợi câu này của thầy đấy!”
Trần Thủ Nghĩa thầm nói
Thân thể khẽ động, hắn nhanh chóng tiến vào cơ thể của thầy giáo dạy Võ Đạo
Lập tức có một loại cảm giác vô cùng cường đại dâng lên từ đáy lòng hắn
“Đây chính là thân thể của Võ Giả Học Đồ sao?”
Hắn có thể cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ của trái tim trong cơ thể này, cơ bắp toàn thân cũng tràn ngập một lực bùng nổ đáng sợ
Sau đó hắn liền lập tức kiềm lại tâm tình của mình, bởi lần biểu diễn này lập tức sắp bắt đầu rồi
‘Hắn’ đứng bất động trước mô hình, chân trước chân sau, cơ bắp trên người buông ra rồi lại thả lỏng, nhưng khi hắn cầm trường kiếm lên, cơ bắp toàn thân liền bắt đầu chuyển động
Bởi là biểu diễn nên động tác của thầy giáo Võ Đạo rất chậm, tận lực để toàn bộ học sinh nhìn rõ, điều này cũng khiến Trần Thủ Nghĩa có thể cẩn thận cảm thấy sự chuyển động tinh diệu tựa như máy móc của thân thể này
Theo từng bước chân bước ra, sức mạnh từ ngón chân một đường tích luỹ, nhanh chóng truyền lên các khớp xương, không ngừng tăng lên
Tựa như một thanh roi khẽ vung qua, phía cuối đánh ra một thanh âm như tiếng nổ, lúc đến chỗ cánh tay, hắn thậm chí còn có cảm giác không thể không phát ra ngoài, nếu không đâm ra phế phủ chỉ sợ rằng sẽ bị chọc thủng mất
Một khắc sau liền nặng nề đâm vào phần đỉnh đầu của mô hình
Lực đạo cực đại khiến mô hình có trọng lượng tiêu chuẩn 80kg này gần như đầu đập xuống đất, đồng thời cùng lúc dịch chuyển một mét, sau đó liền lắc lư dữ dội
“Loại cảm giác này quả thực quá vi diệu, toàn bộ cơ thể tựa như một cỗ máy có kết cấu chính xác, điều khiển dễ dàng, đến khi nào mình mới có thể đạt được trình độ như vậy nhỉ”
Trần Thủ Nghĩa trong lòng cảm thán
Tiếp theo thầy giáo Võ Đạo lại tiếp tục biểu diễn hai lần nữa, một lần chậm một lần nhanh, sau liền để mọi người tự mình luyện tập
May mà nơi này chỉ là kí ức của hắn, có thể tuỳ ý khống chế
Hắn lập tức tua lại cảnh tượng trong kí ức, trong không gian kí ức, vị thầy giáo Võ Đạo ‘đáng thương’ này lại một lần nữa lặp lại động tác khi trước
Hết lần này tới lần khác, Trần Thủ Nghĩa tỉ mỉ cảm nhận bí quyết phát lực, mãi cho đến khi trải qua hàng trăm lần, kí ức ăn sâu vào đầu, hắn thậm chí nảy sinh áo giác bản thân mình vốn đã biết rõ, cho dù có nhắm mắt lại hắn cũng có thể nhớ rõ ràng cảm giác vô cùng vi diệu khi cơ bắp toàn thân phối hợp hài hoà