Trần Thủ Nghĩa tựa như mới tỉnh mộng, đột nhiên tinh thần chấn động, lần này hắn trực tiếp nhìn thẳng vào mắt đối phương, không suy nghĩ gì mà bước cơ bản dưới chân thẳng tiến về phía trước, trường kiếm nhanh chóng đâm ra
Kiếm của vị giáo viên mĩ nữ nhẹ nhàng chặn lại liền bị tách ra, sau đó cô liền đâm lại một kiếm
Tốc độ của cô cố ý chậm lại hơn không ít so với lúc nãy, khiến Trần Thủ Nghĩa có đủ thời gian để phản ứng lại
Thân thể của Trần Thủ Nghĩa tựa như cành liễu, dễ dàng tránh thoát khỏi chiêu kiếm này, dưới chân hắn không ngừng chuyển động, tiếp theo lại trượt đi, thân mình tựa như một con cá đang bơi, bất ngờ trượt về phía bên phải vị giáo viên mĩ nữ
Tiếc thay thủ đoạn nhỏ này chẳng hề có tác dụng gì với cô, cô vốn đã lùi về phía sau một bước, trường kiếm tựa như rắn độc mà đâm về phía eo hắn
Trần Thủ Nghĩa nghiêng người tránh thoát sự công kích
Hai người đâm qua đâm lại, chỉ nghe thấy tiếng kiếm rít khi xuyên qua không khí
Vị giáo viên mĩ nữ cố ý giả vờ tiến công, bằng mắt thường cũng có thể thấy được sự tiến bộ thần tốc của hắn, kiếm thuật và bước cơ bản cũng dần dần dung hợp vào nhau, hoà thành một thể, không còn là kiếm thuật là kiếm thuật, bước cơ bản là bước cơ bản nữa, hai cái được kết hợp một cách có chủ ý
Mãi cho đến khi tiết học kết thúc, hắn vẫn cảm thấy còn chưa tận hứng
…….
Tan học, hắn và Quách Thiến Thiến chào hỏi nhau, dưới sự cảnh giác cao độ của Lâm Phong, hắn cũng không nói gì nhiều mà nhanh chóng rời khỏi Trung tâm huấn luyện Võ Đạo thiếu niên
Hôm nay hắn còn phải đi một chuyến tới nhà sách, chuẩn bị mua vài quyển liên quan đến Dị giới
Một là hắn vẫn luôn cảm thấy hứng thú với tất cả mọi thứ liên quan đến Dị giới, hai là từ khi em gái hắn thông qua sát hạch Võ Giả, trong lòng hắn cũng đã có quyết định
Hắn dự định từ bỏ việc thi đại học, chuyên tâm chuẩn bị cho kì thi sát hạch Võ Giả Học Đồ
Nhà sách cách Trung tâm Võ Đạo thiếu niên khoảng sáu, bảy cây số, mất chừng mười mấy phút Trần Thủ Nghĩa đã tới điểm đến
Chủ nhật là thời gian kinh doanh cao điểm của nhà sách, bên trong đâu đâu cũng là người
Trần Thủ Nghĩa dọc đường đi theo biển chỉ dẫn, nhanh chóng tìm thấy mục tiêu
“Trần Thủ Nghĩa, cậu cũng ở đây à?”
“Lớp trưởng, trùng hợp thật, cậu cũng có hứng thú với sách về Dị giới à?”
Trần Thủ Nghĩa quay đầu lại nhìn, phát hiện ra người đến là Trương Hiểu Nguyệt, là lớp trưởng lớp bọn họ
Cô có dáng người mảnh khảnh, mềm mại yếu đuối, hai mắt không lớn nhưng lại có nét quyễn rũ ngây ngô, trên người mặc một chiếc áo phông trắng và váy ngắn, đôi chân thon dài trẵng nõn, bộ ngực căng phồng
Nhắc đến đây, Trần Thủ Nghĩa còn từng trộm nhìn cô mấy lần, đương nhiên là ở trong không gian kí ức
“Đúng vậy, nghe nói ở đó có sinh vật thần bí, ngoại trừ Man nhân ra còn có Cự nhân to như đỉnh núi, cậu chưa xem ‘Chiến tranh giữa các vị thần’ đúng không?”
Đây là lần thứ hai Trần Thủ Nghĩa nghe thấy người khác nhắc đến bộ phim này, xem ra quả nhiên rất hot
“Vẫn chưa, gần đây đều bận học, tôi không giống lớp trưởng có thể dễ dàng thi được hạng một hạng hai nên chỉ có thể lấy cần cù bù thông minh thôi”
Trần Thủ Nghĩa đáp
Nếu là trước đây, đối diện với Trương Hiểu Nguyệt, hắn đã khẩn trương đến mức mặt đỏ tai hồng rồi, hoặc là tim đập dồn dập, nhưng có lẽ do ở trong không gian kí ức nhìn nhiều rồi nên hắn lại tương đối trấn định, khuôn mặt mang vẻ tự nhiên
Trương Hiểu Nguyệt che miệng cười, đôi mắt ướt át đẹp đẽ nhìn về phía Trần Thủ Nghĩa:
“Tôi phát hiện ra cậu thay đổi nhiều rồi, trước đây còn chưa từng nghe thấy cậu nói chuyện đấy”
“Có lẽ do tôi khá khiêm tốn thôi”
………..
Đang nói chuyện thì đám đông chợt nhốn nháo, Trần Thủ Nghĩa quay lại nhìn, phát hiện ra một người đàn ông luộm thuộm nhếch nhác ôm một chiếc túi trông như làm từ ga giường, đang liều mạng ném sách trên giá vào trong túi, người xung quanh đều tránh còn không kịp
Hắn nhìn có vẻ như rất cảnh giác, cũng vô cùng lo lắng
Thỉnh thoảng hắn nhìn trái phải, một khi có người tiếp cận, hắn liền như một tên thần kinh mà nhe răng trợn mắt
Trần Thủ Nghĩa thấy vậy, trong đầu liền nảy ra một ý nghĩ, cảm thấy đối phương tựa như đang cướp bóc
Bởi cho dù là hành vi hay là trạng thái tinh thần của người đàn ông này đều hoàn toàn không giống như người đến mua sách bình thường
Nhưng chẳng mấy chốc hắn đã cảm thấy không đúng, dù gì chỉ cần là người có thần trí tỉnh táo đều sẽ không đi cướp bóc sách vở
Tốn sức như vậy chi bằng trực tiếp tới quầy thu ngân trong nhà sách mà cướp tiền
Hơn nữa áo phông trên người người đàn ông này thực ra rất sạch sẽ, chỉ là bị hắn mặc ngược, phía cổ áo có thể nhìn thấy rõ mác áo
Ngoại trừ cái đó ra, Trần Thủ Nghĩa còn ngoài ý muốn mà phát hiện ra, người đàn ông này vậy mà vô cùng anh tuấn, cho dù trên mặt có vết bẩn cũng không thể che lấp
Đặc biệt là đôi mắt đen nhánh kia, toát lên vẻ quyến rũ lay động tâm hồn người ta