Đêm khuya, vạn vật đều tĩnh lặng!
Trong phòng ngủ của Trần Thủ Nghĩa, Bối Xác Nữ nằm mãi trên bàn học chẳng hề động đậy tí nào đột nhiên lại chậm rãi ngồi dậy
Cô cúi đầu nhìn chiếc váy công chúa trên người mình, màu sắc đẹp đẽ khiến ánh mắt cô cuối cũng cũng có sự dao động. Cô đứng dậy đi lại vài bước nhỏ rồi lại nhẹ nhàng xoay một vòng, nhìn chiếc váy xoay theo đó, tựa như cánh hoa bồng bềnh
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không kìm nổi mà lộ vẻ vui mừng
Nhưng nghĩ tới hoàn cảnh của mình hiện tại, cô lại lập tức thu lại ý cười
Cô nhanh chóng bước đến chỗ chiếc thìa khổng lồ kia, ngửi mùi hương ngọt ngào có hơi gay mũi, cô lộ ra vẻ mặt có hơi ghét bỏ, chỉ là trong bụng đói meo cùng với sắp tới đây phải chuẩn bị cho việc chạy trốn nên cô vẫn bịt mũi lại mà uống vài ngụm, ngọt đến mức khiến cô cau mày lại
Cô ợ lên vì no, nghỉ ngơi một lúc xong liền cảm thấy thể lực dần dần khôi phục
Cô lập tức bắt đầu hành động
Cô men theo bàn học mà thỉnh thoảng nhìn xuống dưới, phát hiện ra mỗi một nơi đều có sự khác biệt rất lớn
May mà thế giới cổ quái này mặc dù khiến năng lực thiên phú của cô triệt để biến mất nhưng lại khiến thân thể cô trở nên nhanh nhẹn hơn
Trong lòng cô thầm động viên bản thân, cô nghiến răng, nhắm đúng chỗ mà người khổng lồ khi nãy vừa mới ngồi, nhảy mạnh xuống dưới
Thân thể cô vẽ ra một vòng cung xong liền ngã xuống trên ghế, lăn mấy vòng liền đứng dậy
Dễ dàng hơn so với tưởng tượng, dũng khí không khỏi tăng thêm
Đúng vào lúc này, bên tai cô chợt truyền đến một tiếng cọt kẹt cực lớn, cô vội vàng né vào sau lưng ghế, nín thở, khuôn mặt nhỏ nhắn bị doạ sợ đến mức tái nhợt
May mà ‘người khổng lồ’ chỉ xoay người lại, tiếng thở trầm nặng lại một lần nữa vang lên
Mãi cho đến khi rất lâu sau đó, cô mới dám tiếp tục hành động, bước chân cô nhẹ nhàng, khuôn mặt lộ vẻ cẩn thận, nhanh chóng đến trước cửa phòng
Giữa cửa và mặt đất có một khe hở ước chừng khoảng bốn năm mi li mét
Thấy vậy ánh mắt cô sáng lên, nhanh chóng đi qua đó, đối với thân thể nhỏ bẻ của cô, khe hở này đã đủ rồi
Trong lòng cô hưng phấn đến mức gần như nhảy lên, cô lập tức nằm bò trên mặt đất, bò về phía trước
Cái đầu qua rồi!
Chẳng mấy chốc phần ngực cũng qua!
Trong lòng cô lại càng hưng phấn hơn nữa, đương lúc chuẩn bị lại tiếp tục nỗ lực kiên trì rời khỏi hang quỷ này thì đột nhiên phát hiện ra không tiến lên nổi nữa, dường như bị thứ đồ gì đó chặn lại rồi, cô liều mạng giãy dụa nhưng lại không động đậy nổi
……….
Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng mà Trần Thủ Nghĩa đã tỉnh giấc
Hắn đầu tiên nhìn về phía giá sách, lập tức phát hiện ra không thấy Bối Xác Nữ đâu nữa
Trong lòng hắn cả kinh, vội vàng tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy cô ở khe cửa, chiếc váy công chúa bồng bềnh trên người cô bị vụn gỗ chặn lại, nếu không phải vì thế cô thật sự đã chạy thoát rồi
Hắn một lần nữa trói Bối Xác Nữ lại, dán băng dính lên, trong lòng không khỏi sợ hãi, cũng không khỏi cân nhắc xem có nên mua cho cô một cái lồng không
……….
Hôm nay hắn dậy còn sớm hơn cả ngày thường, bố mẹ và em gái đều chưa dậy, hắn nhanh chóng rửa mặt, đáng răng xong liền quay về phòng ngủ
Thu dọn hành lý xong, đợi đến lúc đúng bảy giờ, hắn một lần nữa nhảy xuống từ trên cửa sổ
“Mẹ, con đi đây, mẹ nói với bố một tiếng hộ con nhé”
“Biết rồi, học hành cho tử tế vào đấy, không cần lo việc trong nhà đâu”
Mẹ Trần đang bận rộn tron quán ăn lớn tiếng đáp lời
“Thủ Nghĩa đâu rồi?”
Trần Đại Vỹ nghe thấy thanh âm, đeo tạp dề mà vội vàng chạy ra
“Đi từ lâu rồi”
“Cái thằng nhóc này, tôi còn muốn nói mấy câu với nó nữa! Mấy ngày rồi cứ xuất quỷ nhập thần, chẳng thấy mặt mũi đâu cả”
………..
Sau khi Trần Thủ Nghĩa ra khỏi nhà, hắn trước tiên đi siêu thị, mua một đống đồ ăn và một lượng lớn nước uống, rồi lại đặt một gian phòng đơn trong vòng mười lăm ngày ở một nhà nghỉ nhỏ nơi khu vực hẻo lánh, sau mới đặt hành lý xuống
Hắn ước lượng thời gian, mãi cho đến khi mười một giờ mới lặng lẽ tiến vào Dị giới
Đêm qua lúc dùng điện thoại để lên mạng, hắn đã đại khái nắm được một ngày ở Dị giới dài bằng bốn mươi tiếng ở Địa Cầu
Quả nhiên, đợi đến khi vào trong, sắc trời đã dần sáng
Cho dù là sương mù ở trên núi hay là tiếng hát quỷ dị đều đã biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện
Hắn cởi trói cho Bối Xác Nữ, chỉ dùng dây nilon trói chân cô lại, sau liền tiếp tục uy hiếp Bối Xác Nữ thu gom cát vàng cho hắn
Quay trở lại hoàn cảnh quen thuộc, Bối Xác Nữ cảm thấy năng lực thiên phú của mình lại quay trở lại, cô thử thăm dò mà bay lên bay xuống mấy cái, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng, cô hân hoan bay múa khắp nơi tìm kiếm cát vàng, tựa như hoàn toàn quên mất sự thực mình đang bị cầm tù
Có lẽ là cam chịu rồi