Bạn trai của cô có thân hình cao gầy, đối với một Trần Thủ Nghĩa trang phục và ngoại hình dều bình thường, hơn nữa còn có dáng vẻ của một học sinh ngoan, hắn chỉ thản nhiên gật đầu, xong liền quay ra nghịch điện thoại
“Quả thật lâu lắm rồi không gặp, cậu cũng học lớp huấn luyện Võ Đạo ở đây à?”
“Không, nay tớ mới đến báo danh”
“Trùng hợp thật đấy, bạn trai tớ cũng thế, cậu ấy mới báo danh lớp kiếm thuật cấp cao, cậu cũng định thi vào Học Viện Võ Đạo à?”
Quách Thiến Thiến nhiệt tình hỏi thăm
Trong lòng Trần Thủ Nghĩa dần bình tĩnh lại, không còn kích động như trước nữa, hắn cười nhẹ đáp:
“Sao có thể, tố chất thân thể tớ còn kém nhiều lắm, tớ chỉ đi một bước tính một bước thôi”
Lúc này bạn trai cô tựa như có hơi mất kiên nhẫn, hắn nhét điện thoại vào túi quần rồi lại giả bộ mà nhìn đồng hồ:
“Thời gian không còn sớm, đừng nói chuyện nữa, ban nãy còn bảo đi ăn pizza mà!”
“Được rồi, Trần Thủ Nghĩa. cậu cũng đi cùng đi, trên tay Lâm Phong cũng có mấy phiếu giảm giá đấy”
Quách Thiến Thiến lịch sự mà bảo, tựa như khá là quan tâm người bạn trai kia
“Không cần đâu, tớ còn phải vội về nhà!”
Trần Thủ Nghĩa để ý sắc mặt của bạn trai đối phương hơi khó coi, hắn mỉm cười bảo
Dõi theo Quách Thiến Thiến và bạn trai rời đi, trong lòng Trần Thủ Nghĩa có hơi trống rỗng, không thể nói là thất vọng, cũng không tính là khó chịu, tựa như trước nay chưa từng có được nên mất đi cũng chẳng thấy sao
Trần Thủ Nghĩa nhanh chóng chỉnh đốn lại tâm tình, hắn tìm thấy xe đạp của mình trong bãi đỗ xe, phi như bay về nhà
Sau khi về đến nhà phát hiện ra em gái không ở đó, hắn cũng không ngạc nhiên, Trần Tinh Nguyệt trước nay vẫn luôn năng động, so với Trần Thủ Nghĩa không chút tiếng tăm, cô là ngôi sao trong trường và trong số các bạn học, cuối tuần hầu như không thấy bóng dáng đâu
“Báo danh chưa? Đói thì ra ngoài ăn cơm đi”
Mẹ Trần đặt một đĩa cơm xuống trước mặt khách, lau tay rồi bảo
Hôm nay là cuối tuần, còn chưa đến mười giờ mà quán ăn trong nhà đã có không ít khách đến, bận túi bụi
“Báo danh rồi ạ, một giờ chiều ngày mai lên lớp”
Trần Thủ Nghĩa không định nhắc đến chuyện thiếu một ngàn tệ kia để tránh cho mẹ Trần lại lải nhải:
“Thế con ra ngoài ăn đây”
“Đi đi đi, thấy mày ở đây mẹ lại thấy phiền”
Mẹ Trần ghét bỏ mà bảo
“Đúng rồi, còn đủ tiền không đấy”
Hắn sắp đi đến cửa mẹ Trần lại hỏi
“Đủ ạ!”
……..
Trần Thủ Nghĩa vội vàng ăn cơm trưa ở trong một quán ăn nhỏ xong liền gấp không chờ nổi mà quay về phòng ngủ. Hắn khoá cửa lại, nằm trên giường, sau lại tiến vào không gian đầy sương mù xám xịt
Lá cây kí ức hôm nay đã ra lá non, hắn chuyên chú nhìn một lúc, lập tức dồn tâm trí vào đó
Kí ức tua nhanh, chẳng mấy chốc đã tới cảnh trong Trung tâm huấn luyện Võ Đạo ban sáng
“Hôm nay tôi sẽ dạy cho các em chiêu chém trong kiếm thuật, nếu chia nhỏ ra, ‘chém’ có thể chia thành chém bất động, chém bước nhỏ và chém bước lớn….”
Trong phòng huấn luyện, vị giáo viên mĩ nữ đang giảng bài
Trong lòng Trần Thủ Nghĩa hơi động, lập tức chồm đến trước mặt vị mĩ nữ khiến hắn đỏ mặt tim đập, căng thẳng đến mức không biết làm gì này, hắn to gan lại tỉ mỉ đánh giá trên dưới, không bỏ qua bất cứ một chi tiết nào
Trong thế giới này, hắn tựa như một thượng đế cao cao tại thượng, toàn bộ hành vi của hắn chẳng hề bị trói buộc
Dần dần hắn phát hiện ra, thật ra cũng chỉ vậy mà thôi
Cũng hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng, chẳng khác gì nữ sinh trong lớp, nếu phải nói có gì không giống, vậy chính là cô trưởng thành hơn, có một loại phong tình mê người hơn
Trần Thủ Nghĩa nhìn hồi lâu, mãi cho đến khi cảm thấy lần tới gặp lại, có lẽ có thể dùng tâm tình bình tĩnh mà đối diện mới dừng lại
Lúc này vị giáo viên mĩ nữ đã biểu diễn xong, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ là tua lại một lượt kí ức của mình mà thôi
Đợi đến khi Trần Thủ Nghĩa một lần nữa tua lại hình ảnh trong ký ức về lúc ban đầu, lần này hắn không lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng tiến vào cơ thể của đối phương
Không thể không phàn nàn, cơ thể của phụ nữ luôn khiến hắn cảm thấy không quen, không chỉ phần ngực nặng nề, có thêm hai khối thịt mà phía dưới cũng như thấy thiếu thiếu cái gì đó, cứ trống rỗng làm sao ấy
May mà Trần Thủ Nghĩa từng thể nghiệm không ít lần, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại
Chém so với đâm phức tạp hơn chút, liên quan đến càng nhiều cơ bắp hơn, biên độ động tác cũng lớn hơn, không chỉ phần eo phải uốn thành một góc khá lớn, đồng thời hai chân và thân thể cũng xuất hiện sự thay đổi cường liệt về trọng tâm
Mà đây chỉ là chém bất động, tiếp theo chém bước nhỏ và chém bước lớn còn phức tạp hơn nữa, đặc biệt là chém bước lớn, chỉ một bước cơ bản tựa như súc địa thành thốn kia mà đã kéo theo vô số vận động cơ bắp phức tạp
May mà hắn luyện khá thành thạo đường kiếm bất ngờ, đã nhập môn kiếm thuật, đối với sự khống chế cơ bắp cũng có vài phần kinh nghiệm, tựa như bắt đầu từ con số 0 là khó nhất, mà từ 1 thành 2 thậm chí lên 3 thì lại đơn giản hơn nhiều
Cả một buổi chiều, hắn lúc thì nhảy xuống giường cầm kiếm gỗ lên luyện tập nửa tiếng, lúc thì lại tiến vào không gian kí ức, thay đổi thân phận để trải nghiệm kinh nghiệm phát lực của đủ loại cơ bắp trong thân thể. Lúc luyện đến chém bước lớn, phòng ngủ đã không còn đủ không gian để hắn thực hiện nữa, hắn lại tới phòng khách
Dưới chân hắn tựa như lướt đi trong không khí, vừa trượt đến phía đông lại ngay tức khắc trượt đến phía tây, gần đến lúc chạng vạng, hắn cũng coi như là miễn cưỡng nắm được kỹ thuật ‘chém’ trong kiếm thuật.