• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn chưa ngủ được bao lâu, đồng hồ sinh học đã đúng giờ khiến hắn tính lại

Mặc dù chỉ mới chợp mắt được một lúc nhưng Trần Thủ Nghĩa vẫn cảm thấy tinh thần sảng khoái, không hề cảm thấy một tia buồn ngủ nào do thức xuyên đêm cả

Hắn với lấy điện thoại, chuẩn bị xem xem mấy giờ rồi lại phát hiện ra màn hình vẫn đen thui, hắn vội vàng ấn mở điện thoại, may mà nó đã nhanh chóng sáng trở lại, xem ra hoàn cảnh ở Dị giới không khiến nó bị thiêu rụi

“Ừm, chỉ muộn có mười mấy phút”

Hắn nhanh nhẹn mặc quần áo, xong liền đến phòng tắm tắm rửa

Trần Tinh Nguyệt đã ở trong phòng tắm từ trước, cô mặc một bộ quần áo ngủ in hình thỏ Mashimaro đáng yêu, đang đánh răng với khuôn mặt ngái ngủ

“Chào buổi sáng!”

Trần Thủ Nghĩa chào hỏi một tiếng, sau đó lấy ra bàn chải cũng bắt đầu chải răng

Trần Tinh Nguyệt súc miệng, phun ra bọt màu trắng, liếc mắt nhìn Trần Thủ Nghĩa trong gương, đột nhiên nói:

“Anh, anh đang thay da kìa”

“Ồ, có sao!”

Trần Thủ Nghĩa cẩn thận nhìn một hồi, phát hiện ra quả thực là như vậy

Trên mặt không biết xảy ra chuyện gì mà lại xuất hiện không ít da chết, trái một mảnh phải một mảnh, hắn cũng không buồn đánh răng nữa, ngậm bàn chải mà dùng ngón tay nhéo một mảnh da chết trong số đó, nhìn gương mà lột xuống, kết quả lại kéo theo cả một mảng lớn

Hắn ngẩn người, phát hiện ra làn da bên trong đỏ đỏ trắng trắng mềm mại, còn non mềm hơn cả em bé

Hắn hồi phục tinh thần, chú ý thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Trần Tinh Nguyệt, hắn ra vẻ bình tĩnh nói:

“Chắc là hôm qua phơi nắng nhiều quá”

“Hôm qua không phải anh đi thi sao?”

Trần Tinh Nguyệt lập tức chất vấn

“Phơi nắng lúc trưa, lúc đi vệ sinh rửa tay, vòi nước mở to quá nên ướt mất quần, thế nên phải đứng dưới nắng phơi một lúc”

Trần Thủ Nghĩa nghiêm túc đáp, hắn phát hiện ra tư duy của mình giờ đã trở nên cực độ nhanh nhạy, nói dối không cần suy nghĩ

“Anh, anh tởm thật đấy”

Trần Tinh Nguyệt lập tức tỏ vẻ chán ghét

“Ai bảo em hiếu kỳ thế mà làm gì, hơn nữa cũng có phải tiểu ra quần đâu, chỉ là nước thôi, có gì mà tởm? Lúc em học tiểu học, có lần buồn tè quá còn…”

Trần Thủ Nghĩa lập tức phản bác

Vừa thấy Trần Thủ Nghĩa chuẩn bị nhắc đến chuyện xấu hồi còn nhỏ của mình, khuôn mặt Trần Tinh Nguyệt liền đỏ hồng, lập tức tức giận nói:

“Anh, anh mà còn nhắc đến chuyện này nữa, về sau em không thèm để ý đến anh nữa đâu”

Còn về nỗi nghi ngờ trước đó, sớm đã bị cô quăng ra sau đầu không còn dấu vết gì nữa

Nhìn bóng lưng Trần Tinh Nguyệt xấu hổ chạy mất, Trần Thủ Nghĩa dương dương đắc ý, đây là lần đầu tiên hắn dùng miệng lưỡi của mình đánh bại được cô em gái ăn nói sắc bén này

Đợi sau khi Trần Tinh Nguyệt rời khỏi, hắn vội vàng đóng cửa nhà tắm lại, đối diện với tấm gương, dùng sức xoa mặt, kết quả là toàn bộ da mặt đều bị hắn kéo xuống

Hắn nhìn dung mạo trong gương của mình, vậy mà lại cảm thấy là lạ

Bản thân hắn trông có vẻ anh tuấn hơn, môi đỏ răng trắng, làn da mịn màng non nớt, trơn bóng đến mức tựa như bôi một lớp gel, dưới đôi lông mày rậm là một đôi mắt đen nhánh, sống động

So với tướng mạo bình phàm có hơi đen đúa trước kia của hắn, quả thực tựa như hai người khác nhau

Nhìn nhìn gương, trong lòng Trần Thủ Nghĩa không có vui mừng, chỉ có kinh ngạc

“Thế này mình ra ngoài thế nào bây giờ?”

“Đợi lúc nữa bố mẹ nhìn thấy lại sinh nghi, đến lúc ấy mình tiếp tục giải thích là do phơi nắng, không biết liệu có tin không đây?”

Hắn nhìn cánh tay mình, vừa xoa nhẹ đã lập tức xoa ra một mảng da chết to đùng, đoán chừng toàn thân hắn đều bong hết da rồi

Hắn vội vàng cởi quần áo ra, tắm táp một phen, xoa sạch da chết trên người mình

Quay lại phòng ngủ, khuôn mặt hắn hiện vẻ khổ não mà ngồi trên giường

Thế này thì phải giải thích thế nào bây giờ?

Hắn không thể nào cứ ở mãi trong phòng ngủ được, cho dù có ở trong này cũng không thể cữ mãi không gặp người nhà

Lúc này hắn nhìn về phía cửa sổ phòng ngủ, trong lòng khẽ động, không khỏi tiến lên mở cửa sổ ra nhìn xuống phía dưới

Bên dưới là một con ngõ nhỏ, phòng hắn cách mặt đất khoảng bốn năm mét, Trần Thủ Nghĩa cảm thấy dựa vào thể chất và sức mạnh của mình hiện tại, nhảy xuống sẽ không có việc gì, còn về việc giải thích thế nào thì đợi tối đến lại nói sau

Có lẽ phơi nắng một ngày có thể trở lại làn da ngăm đen của mình chăng!

Thấy người phía trước dần đi xa, phía sau không một bóng người, hắn hít sâu mấy lần, trong lòng thót lại, sau đó cánh tay hắn liền chống lên cửa sổ mà nhảy xuống

‘Bụp!’ một tiếng, hai chân Trần Thủ Nghĩa chỉ hơi cong lại sau liền cứng nhắc đứng thẳng dậy, nhẹ nhàng tựa như nhảy xuống từ độ cao nửa mét

Người đi bộ đã đi xa kia nghe thấy động tĩnh còn tưởng là có vật gì từ trên trời rơi xuống, nghi ngờ quay đầu lại, kết quả ngoại trừ phía sau có thêm một người nữa ra thì không còn phát hiện nào khác nữa

Trần Thủ Nghĩa cười cười với hắn xong liền đi đến gần quán cơm, từ xa hét lại

“Mẹ, con và bạn học hẹn nhau đi chơi, tối con về nhé”

“Biết rồi, đi đường cẩn thận đấy”

Mẹ Trần đang lau nhà nghe thấy giọng nói của Trần Thủ Nghĩa liền theo bản năng mà đáp

Nói xong liền cảm thấy không đúng, thằng nhóc này ra ngoài từ lúc nào đấy?

Đợi đến khi bà ra đến cửa, Trần Thủ Nghĩa đã biến mất không thấy tăm hơi đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK