Mục lục
Chú Là Của Em- Tô Noãn Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1104

 

Những chuyện đã trải qua từ thủa bé đã dạy cho cô biết, có lợi mà không chiếm thì chính là đồ đần. Toàn bộ thao tác của Lâm Sơn Linh trực tiếp khiến tất cả mọi người ở đây kinh ngạc trợn tròn m Đến cả Lý Mạnh là người trong cuộc, cũng sợ ngây người.

 

Thím Lý là người lấy lại tinh thần đầu tiên, hết sức vui mừng nói: “Cô gái này…… Thím thích! Thật rất sảng khoái: Tô Ngọc Mỹ dở khóc dở cười nói: “Ai nói không phải đâu……”

 

Tô Noãn Tâm trực tiếp cười to lên nói: “Chú, về sau xem chú còn dám nói em không thận trọng không, so với Trợ lý Lâm, em như vậy coi như đã là gì?”

 

Lệ Minh Viễn cười nhạt nói: “Lời vừa nói, đều tính…… Chúc mừng. các người.”

 

Vẻ mặt Lâm Sơn Linh vẫn rất đỏ như cũ nói nói: “Được…… Ta coi như tưởng là thật! Tổng giám đốc sẽ không qua tâm đến việc yêu đương trong công sở đó chứ?”

 

“Không”

 

“Vậy được….. Thư ký Lý, bây giờ chúng ta là người yêu, về sau tiền lương của anh có thể cho em không?”

 

Khóe miệng Lý Mạnh co rút nói: “Em muốn nhiều tiền như vậy làm gì”

 

“Tích tiền đó…… Em là trẻ mồ côi, trên thế giới này, chỉ có tiền mới có thể cho em cảm giác an toàn, tích bao nhiêu em cũng cảm thấy chưa đủ…”

 

“Trẻ mồ côi sao…… Thật là đáng thương, cô gái nhỏ đừng buồn, về sau có dì thương cháu.” Thím Lý từ ái nhìn cô ấy nói. “Cảm ơn dì, đồ ăn dì làm rất ngon…… Rất có hương vị của nhà, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân cháu chủ động…”

 

Thím Lý cười híp mắt nói: “Cô gái nhỏ thích là được”

 

‘Tô Noãn Tâm không nhịn được tò mò nói: “Vậy nguyên nhân khác. thì sao? Là bởi vì tiền thưởng sao?”

 

“Tiền thưởng rất quan trọng…… Nhưng quan trọng hơn là…..” Lâm Sơn Linh híp mắt, nhìn Lý Mạnh nói: “Bình thường Thư ký Lý phê bình tôi quá nhiều lần, oán khí của tôi rất nặng, nếu đã phát hiện anh ra có tâm à tôi thì đương nhiên tôi phải thu nhận…… Mang về nhà đối đãi “Phụt…… Tùy tiện đối đãi, ủng hộ cô”

 

Lý Mạnh to cả đầu. Anh ta cau mày nói: “Cũng bởi vì những thứ này?”

 

Lâm Sơn Linh nhìn anh nói: “Cũng không phải…… Chủ yếu là Thư ký Lý cũng là kiểu mà tôi yêu thích, hì hì, Cô Tô chắc là hiểu”

 

“Ồ? Thư ký Lý coi như là loại hình gì?”

 

“Chính là hình tượng nam chính xấu bụng trong nCôn tình… lại, lúc còn sống được làm nữ chính một lần, cảm giác không tệ”

 

“Phụ: Hình như là như vậy!” Bình thường Tô Noãn Tâm không có việc gì làm cũng sẽ lấy nCôn tình ra đọc, cho nên cô hiểu những gì Lâm Sơn Linh nói. Nghĩ “Ha ha, có chút kích động…… Ăn cơm ăn cơm”

 

Thím Lý cười híp mắt nói: “Cô bé, cháu ăn nhiều một chút, nếu sau này cháu muốn ăn thì cứ bảo Lý Mạnh dẫn cháu tới nhà, dì sẽ làm cho cháu ăn”

 

“Cảm ơn dì, dì thật tốt, tuy nhiên dì có thể làm chủ bảo thư ký Lý giao hết thẻ lương cho cháu không? Cháu thích tiết kiệm tiền…… Cháu cất rất nhiều tiền, còn muốn cất thêm nhiều nữa.”

 

Thím Lý vội nói: “Cho, cô bé, cháu cứ yên tâm, nếu thăng nhãi kia không chịu, dì sẽ đánh nó.”

 

Khóe miệng Lý Mạnh co rút biểu thị, hình như anh ta không có nói là không cho mà. Tuy nhiên tâm trạng lại rất tốt, ăn cơm cũng cảm thấy ngon. Vốn dĩ ban đầu còn khẩn trương, nhưng bây giờ đã biến mất không còn gì. Thế mà…… Lại đơn giản như vậy, trong lúc nhất thời, anh ta có cảm giác giống như là đang nằm mơ.

 

Xem ra trước đó là do anh ta nghĩ quá phức tạp. Sau khi ăn cơm xong, thím Lý cầm bánh ngọt tới, đưa một hộp cho Lâm Sơn Linh nói: “Đây là bánh ngọt dì làm, cháu ăn đi, phân cho đồng nghiệp ăn với.”

 

“Oa! Còn có bánh ngọt sau bữa cơm, dì thật tốt! Cảm ơn dì! Vậy cháu đi xuống trước a, cuối tuần được nghỉ cháu sẽ đến thăm dì”

 

“Được được được… Dì đợi cháu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK