Mục lục
Chú Là Của Em- Tô Noãn Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1192

 

“Bàn chuyện làm ăn sao? Có phụ nữ tiếp khách không?”

 

Trong lòng Lục Viễn Phương chắc chắn là sụp đổ.

 

Minh Dao biết cái gì rồi?

 

Ông ta có chút khẩn trương nói: “Ai nói với con là bàn chuyện làm ăn phải cần có phụ nữ tiếp khách?”

 

“Không phải trên TV đều diễn như thế sao…. dù sao thì Lục Viễn Phương, con cảnh cáo bố, ngoại mẹ con ra thì không được đi tìm người phụ nữ khác”

 

Lục Viễn Phương hơi phát ra tiếng thở phào nhẹ nhõm: “Không tìm…

 

Nhưng trước đó tìm thì có tính không?”

 

“Trước đó thì không tính, khi đó con với mẹ vẫn chưa trở về mà…

 

Nhưng bây giờ thì không cho”

 

“Được, hứa với con.”

 

“Vậy bố đồng ý với con một việc được không?”

 

“Chuyện gì? Dù là sao trên trời thì cũng hái cho con”

 

“Bố ơi, bố dẫn theo con trai ba tham gia chương trình hành trình của bố và con đi, cái chương trình bố con kia ý”

 

Khóe môi Lục Viễn Phương hơi co rút: “Tại sao bố phải dẫn nó đi tham gia cái tiết mục kia?”

 

Ông ta đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Lục Thị, ông ta ông cần mặt mũi nữa sao?

 

Lúc này ông ta nghe thấy Minh Dao nói: “Bởi vì con muốn đi tham gia tiết mục kia nha, con với bố lại không thể ở chung với nhau… Nhưng nếu bố dẫn theo con mình đi tham gia chương trình, đến lúc đó con có thể cùng bố tham gia chương trình, ra ngoài du lịch nha!”

 

Hóa ra là muốn ở bên cạnh ông ta.

 

Lục Viễn Phương rơi vào trầm tư, gật đầu nói: “Được, bố hứa với con”

 

“Cảm ơn bố! Vậy con sẽ đi nói với Nhiếp Hạo, con mời anh ta cùng nhau tham gia.”

 

Ánh mắt Lục Viễn Phương không khỏi ngưng lại nói: “Nhiếp Hạo?”

 

“Đúng vậy! Con cầu xin anh ta rất là lâu, anh ta mới đồng ý với con đó! Bố cứ mang theo con trai bố đi báo danh đi, con tự mình cùng Nhiếp Hạo đi báo danh!”

 

Trong lòng Lục Viễn Phương không khỏi khó chịu: “Không phải bố con ruột cũng có thể tham gia sao?”

 

“Có một số ngoại lệ, mặc dù đại đa số đều là bố con ruột… Nhưng mà phải làm sao bây giờ, bố con không thể quang minh chính đại nhận con, con cũng tiếc lắm”

 

Cổ họng Lục Viễn Phương không khỏi nghẹn lại, giọng nói theo bản năng trở nên ôn nhu: “Là bố sai, không thể cho con tốt nhất”

 

“Không sao, cho dù như thế thì con vẫn yêu bố…. Mặc dù đến lúc đó không phải cùng bố là một tổ đội, nhưng vẫn có thể cùng bố tham gia chương trình nha! Con cũng rất vui vẻ rồi, xem như là hoàn thành được một tâm nguyện.”

 

“Tâm nguyện của Minh Dao?”

 

“Đúng vậy! Cùng bố đi du lịch, mặc dù bố dẫn theo người khác nhưng vẫn cùng đường với con nha! Đến lúc đó chúng ta sẽ còn được giao lưu với nhau rất nhiều”

 

Trái tim Lục Viễn Phương mềm thành một cục, ông ta gật đầu nói: “Được, lúc về bố sẽ đi báo danh!”

 

“Cảm ơn bố, bố thật tốt… Hôn bố một cái, chụt chịt”

 

Nếu như có thể gặp mặt hôn một cái mới tốt.

 

Nhưng như vậy Lục Viễn Phương cũng cảm thấy mãn nguyện rồi.

 

“Ngoan, bố cũng yêu con, chỉ cần con muốn, bố đều sẽ cho con”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK