Mục lục
Chú Là Của Em- Tô Noãn Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 351: Chỉ muốn dạy một mình em, không muốn dẫn dắt thêm ai khác

Sáng ngày hôm sau.

Tô Noãn Tâm hẹn Ngô Thu cùng nhau đi thăm Bạch Kỳ Sương.

Ngô Thụ vốn phải có việc để làm trong phòng làm việc, nhưng khi nghe thấy đi thăm Bạch Kỳ Sương thì lập tức đồng ý.

Lúc đi thì thấy Vương Khả Di cũng ở đây.

Vương Khả Di lộ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy Ngô Thụ và Tô Noãn Tâm.

Bạch Kỳ Sương nhìn thấy Tô Noãn Tâm đã đến, còn dẫn Ngô Thu theo, cả người bắt đầu trở nên có hơi luống cuống.

“Ngô… Ngô Thu, đã lâu không gặp”

Ngô Thu tựa cười như không nhìn lấy cô ấy: “Nếu không phải tớ chủ động đến thăm thì cậu cả đời này cũng không định gặp tớ sao?”

“Tớ… tớ không phải trước đây đã gọi điện cho cậu rồi sao?”

“Hừm… Minh Dao đâu?”

“Minh Dao đang ở trong phòng.” Tô Noãn Tâm vội chào hỏi với Vương Khả Di: “Cô Vương cũng ở đây ạ!”

“Bạn Tô Noãn Tâm đã quay phim xong rồi sao?”

“Đúng vậy ạ! Đã hoàn thành vào ngày hôm qua và trở về rồi… Hôm nay đến thăm cô giáo của em.”

Vương Khả Di mỉm cười gật đầu: “Cô đến tìm cô giáo của em có chút việc… Nhưng cô giáo của em hình như không muốn đồng ý”

“? Cô Vương muốn nhờ cô giáo của em giúp dẫn dắt học sinh sao ạ?”

“Đúng vậy… Lần trước em và Dương Diễm may mắn có sự giúp đỡ của cô giáo em, nên lần quay phim này của hai đứa mới suôn sẻ như vậy, cô nghĩ, hiện giờ cô giáo em cũng đang nhàn rỗi, chi bằng dẫn dắt thêm vài học sinh… tính tiền theo giờ, cũng kiếm chút tiền để cuộc sống trở nên tốt hơn. Nhưng cô giáo em nói, cô ấy đã có đệ tử nhập môn rồi… Sau này chỉ muốn dạy một mình em, không muốn dẫn dắt thêm ai khác.”

Tô Noãn Tâm không khỏi xúc động, nhìn Bạch Kỳ Sương và nói: “Cô à… Cứ làm theo ý của cô là được, không cần phải hy sinh bất cứ thứ gì vì em cả” Bạch Kỳ sương lắc đầu nói: “Đây chính là ý muốn trong lòng của cô… Không hy sinh vì bất kỳ ai cả, Noãn Tâm em hãy yên tâm đi, chủ yếu là cô cũng không ra ngoài, Minh Dao lại sợ người lạ… Tình trạng của nó mới khá hơn một chút, cô sợ sẽ bị doạ một lần nữa, “Vương Khả Di, tôi rất cảm kích tấm lòng tốt của cô, nhưng hoàn cảnh của tôi, cô cũng biết mà… Tôi thực sự không có cách nào khác.”

Vương Khả Di cau mày nói: “Hồi đó bạn Tô Noãn Tâm và Dương Diễm… ảnh hậu Bạch không phải cũng dẫn dắt rất tốt sao?”

Ngô Thu trực tiếp giễu cợt nói: “Sao nào? Vương Khả Di, cô đây là ép buộc Bạch Kỳ Sương dẫn dắt học trò của cô sao?”

“Tôi không có… tôi chẳng qua là thấy cuộc sống hiện giờ của cô ấy không dễ dàng nên muốn giúp đỡ cô ấy nhiều hơn mà thôi… Hơn nữa, tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ bằng lòng nên đã hứa với hai đứa học sinh rồi.”

“Ồ, vậy đó là vấn đề của cô, chưa có được sự đồng ý của cô ấy thì đi đồng ý!”

“Ngô Thu, cô vậy là có ý gì. Lúc đầu nếu không phải cô từ bỏ Bạch Kỳ Sương thì cô ấy sẽ ra nông nỗi này sao? Bây giờ thì tốt rồi, vừa gặp mặt thì liền trở thành một người tốt!” .

Sắc mặt của Bạch Kỳ sương không khỏi trở nên trắng bệch: “Đừng cãi nhau mà… Có gì thì từ từ nói”

Ngô Thu cười lạnh lùng và nói: “Đó là chuyện giữa tôi với Bạch Kỳ Sương, không liên quan đến cô.”

Tô Noãn Tâm thấy dáng vẻ bất lực của cô giáo mình, không khỏi có chút thương xót cô ấy.

“Được rồi, chị Ngô… Chúng ta đừng cãi nhau nữa. Chị xem, cô giáo của em đã bị chị doạ sợi rồi!

Ngô Thu lúc này mới thu lại nụ cười lạnh lùng đi và nhìn sang Bạch Kỳ Sương: “Không mời tới vào trong ngôi sao?”

Bạch Kỳ Sương vội nói: “Ngồi đi… Mọi người đều ngồi xuống trước hẵng nói, có muốn uống chút gì không, chỗ tôi chỉ có sữa bò thôi.”

“Cô giáo cùng cô Vương và chị Ngô ngồi xuống đi, để em đi pha trà”

“Được… Noãn Tâm, làm phiền em rồi”

“Không làm phiền ạ”

Sau khi pha xong trà, Tô Noãn Tâm đi vào phòng để thăm Minh Dao.

Hoàn toàn xem đây là nhà của mình vậy.

Trong phòng khách, Ngô Thụ và Vương Khả Di cũng không có cãi nhau.

Ngô Thu trực tiếp nói rõ ý định đến đây của mình với Bạch Kỳ Sương.

Bạch Kỳ Sương hầu như lập tức lắc đầu từ chối: “Không được không được… Tôi biết hai người đều muốn tốt cho tôi, nhưng, tôi vẫn còn Minh Dao, tôi sinh nó ra thì phải chăm sóc cho nó… Nó không thể ra ngoài gặp người thì tôi đành ở trong nhà với nó”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK