Mục lục
Chú Là Của Em- Tô Noãn Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1338

Cô mạnh hơn so với người khác một chút vì cô biết chút võ phòng thân, thời khắc mấu chốt có thể tự vệ, cho nên dứt khoát tùy cơ ứng biến đi.

Bây giờ có lo lắng cũng vô dụng.

Cô dùng luôn cái tư thế khi bị đẩy ngã này nhắm mắt nghỉ ngơi.

Chỉ là âm thanh ưm ưm bốn phía khiến cho Tô Noãn Tâm đau cả đầu.

Không thể ngủ được, chỉ có thể nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nghĩ tới Lệ Minh Viễn, vẻ mặt bên trong cái bao trùm đầu của Tô Noãn Tâm tràn đầy vẻ thất lạc.

Nam nói muốn giết cô.

Chú có cho rằng cô thật sự chết rồi không?

Chú ấy… sẽ còn đến cứu cô không?

Nhưng hiện tại chú ấy cũng không biết cô bị một nhóm người khác bắt mất… Phải làm sao để cứu?

Đoán chừng chú cũng cho là cô chết rồi.

Chắc chắn chú rất đau lòng, khổ sở… vớ vẩn còn trở về tổ chức tang lễ cho cô.

Lâm Xuân Mạn với Dương Diễm chắc chắn sẽ rất khó chịu, vụng trộm lau nước mắt vì cô.

Đặc biệt là Xuân Mạn… cậu ấy cùng cô tham gia chương trình, thế mà cô lại xảy ra chuyện.

Haiz.

Tại sao Tân Viên lại muốn làm thế với cô chứ.

Là vì muốn cướp chú với cô sao?

Nhưng Tân Viên quen biết chú từ rất sớm, nếu chú thuộc về cô ta thì đã sớm thuộc về cô ta rồi, làm gì đến lượt cô nữa?

Rõ ràng chú không thích cô ta, còn rất chán ghét cô ta.

Nhưng cuối cùng… không ngờ Tân Viên lại chết, mà cũng không biết là chết thật hay chết gi: Cô chỉ có thể nghe những lời Nam nói, còn lại không biết gì cả.

Cô có thể nghe ra từ trong lời nói của Nam, chú nhà cô đã cố gắng hết sức thuyết phục Nam, nhưng Nam quá kích động, còn nói Tân Viên là người phụ nữ của anh ta.

Hóa ra anh ta với Tân Viên là quan hệ đó… khó trách Tân Viên xảy ra chuyện, anh ta lại kích động như vậy.

Còn muốn giết cô để đền mạng chỉ Tân Viên.

Tô Noãn Tâm rất may mản khi bị một nhóm người khác bắt, bằng không cái ánh mắt kia của Nam là thật sự muốn giết cô, không phải đùa.

Về phần hiện tại, tuy rằng không biết bị bắt tới chỗ nào, nhưng ít nhất vẫn còn sống, đúng không.

Miễn là còn sống là sẽ có hy vọng.

Tô Noãn Tâm trong đầu suy nghĩ nhiều chuyện, bị xe rung lắc thoáng cái đã ngủ thiếp đi.

Haiz, chuyện này bao giờ mới kết thúc.

Chẳng lẽ cứ kéo dài không dứt sao.

Khi xe chạy tới khu không người bên trong vùng núi thì đã mất dấu.

Ngày thứ ba sau khi Lệ Minh Viễn tìm cách cứu viện Tô Noãn Tâm..

Lệ Minh Viễn cũng mất tích theo.

Tập đoàn Quốc Doanh đã không còn bóng dáng của Lệ Minh Viễn.

Tô Ngọc Mỹ ở nhà họ Tô nghe thấy tin tức này thì trực tiếp ngất đi, sau đó được đưa vào bệnh viện.

Dương Diễm đi theo xe cứu thương, âm thầm lau nước mắt.

Không bao lâu sau, Tân Thiên với Lâm Xuân Mạn cũng cùng nhau chạy tới.

“Dương Diễm! Dì Tô sao rồi?” Lâm Xuân Mạn vội vã hỏi.

Hai mắt Dương Diễm đỏ ửng nói: “Dì Tô bị ngất, vẫn đang ở trong phòng cấp cứu…Vẫn chưa biết tình xuống sao, Tân Thiên… Noãn Tâm…còn sống chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK