Thương Phi bị Triệu Dật bóp cổ, chỉ trong một giây ngắn ngủi đó gã thật sự cho rằng mình sẽ chết ở chỗ này. Nam sinh trước mắt cùng với ánh mắt lạnh lùng kia, làm cho gã có một loại cảm giác như rơi xuống hầm băng. Đây tuyệt đối không phải là phong cách cùng ánh mắt của một tên sinh viên có được. Triệu Dật tiện tay ném Thương Phi ra bên ngoài như rác rưởi. “Cút! Ra ngoài nhớ xin lỗi Sở Lê Lê!” Thương Phi như được đại xá, hắn sờ sờ cổ mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.