“Tốt, chúng ta đi thôi!” Triệu Dật hơi sững sờ, nhưng mà hắn lập tức liền phản ứng lại, vẻ mặt vẫn như thường mở rộng bước chân. Ánh mắt khẽ liếc nhìn mấy người học sinh xung quanh đang lén lúc chụp ảnh. Triệu Dật đương nhiên biết, hiện tại mình đang làm bia đỡ đạn, hắn mỉm cười trêu chọc nói: “Ồ! Xem ra cô cũng là một nhân vật nổi tiếng trong trường nha!” Khí chất Tần Băng Lạc rất lạnh lùng, lúc cô không mỉm cười dĩ nhiên là sẽ có mấy phần lạnh lùng và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.