“Mẹ, mẹ không sao chứ?” Thấy Liễu Vũ Phi hốt hoảng chạy tới, Tô Nhã đột nhiên giật mình bừng tỉnh, trong nháy mắt sắc mặt trở nên đỏ ửng, cô nhanh chóng buông tay rời khỏi Triệu Dật. Nhưng động tác Tô Nhã quá mãnh liệt, đến mức cô mới bước được một bước lại kêu thảm một tiếng. “A!” Triệu Dật đỡ lấy cánh tay cô: “Dì Tô, có phải bị trật chân rồi không?” Vẻ mặt Tô Nhã đau đớn: “Có lẽ vậy, cổ chân rất đau.” “Nào, ngồi xuống bậc thang bên cạnh, để cháu kiểm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.