Triệu Dật bị cảm động. Thật là một cô gái dịu dàng và ân cần. Kỳ thực Triệu Dật cũng không bận rộn như Liễu Vũ Phi nói, hắn thậm chí khá là rảnh rỗi. Nhưng nếu cả hai luôn dính với nhau mỗi ngày, không có thời gian riêng dành cho bản thân thì điều này quả thật có chút không tốt. Liễu Vũ Phi ngồi trên giường, lấy một cái gối để tựa lưng vào, tiếp đó ngồi lên giường. “Anh không phiền em ngồi lên giường chứ?” Triệu Dật cười nói: “Nghe em nói này, chúng ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.