Triệu Dật thấy dáng vẻ của Khổng Hi như thế thì âm thầm quyết tâm, để cho đắc ý mấy ngày đến khi ông nội khỏi bệnh rồi thì hãy xem anh chỉnh đốn em thế nào, có bản lĩnh thì đến lúc đó đừng có khóc lóc xin tha nhé! Ăn cơm xong, Khổng Hi tranh trước thanh toán, rồi hai người cùng ra khỏi cửa. “Hay là anh về trước để nghỉ ngơi đi vì hôm nay lái xe cả ngày chắc cũng mệt mỏi lắm rồi, em còn ở lại để chăm sóc ông nội nữa…” Triệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.