Bạch Nguyệt bĩu môi, bật cười nói: “Chỉ sợ mình ở phòng kế bên, hai người lại e dè, không dám hành động thôi.” Diệp Thiến có chút xấu hổ: “Nói bậy bạ gì đó.” Bạch Nguyệt cười ha hả: “Không sao! Hai người cứ thoải mái làm việc. Mình ngủ rất say, chắc chắn sẽ không nghe được.” Diệp Thiến nghe Bạch Nguyệt nói càng lúc càng quá đáng, lập tức nổi giận, nhào tới: “Miệng cậu ngày càng quá đáng, mình sẽ khâu lại…” Hai người bắt đầu làm rùm beng trên giường, trong phòng tràn ngập không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.