Mục lục
Cưng Chiều Mỗi Em Lê Nhật Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1127

 

“Vui, con đương nhiên là vui rồi. Lần này cha về có phải là không định đi nữa không?” Đương nhiên, Lê Nhật Linh muốn gặp Lê Vân Hàng, cũng muốn mỗi ngày được sống cùng người thân của mình, nếu lần về nước này Lê Vân Hàng không rời đi nữa thì thật là tuyệt quá.

 

“Chuyện này còn phải đợi tính toán một chút, tùy tình huống mà quyết định, dù sao công ty đều ở nước ngoài, có lẽ là không ở lâu được”

 

Suy nghĩ của Lê Vân Hàng cũng giống như Lê Nhật Linh, chỉ là hoàn cảnh không cho phép, ông cũng không có cách nào.

 

Trừ khi đem tất cả tài sản ở Pháp đều chuyển hết về Việt Nam, đến lúc đó thì ông mới có thể định cư ở Việt Nam. Còn hiện tại, không quay lại e là không được.

 

Quan trọng hơn đó là, vấn đề của James vẫn chưa được giải quyết, và mọi thứ vẫn còn là ẩn số.

 

“Sao nào, nhìn thấy Lê Nhật Linh cũng biết nguyên nhân sâu xa trong, đương nhiên sẽ không ép buộc, chỉ cười nói: “Không sao, dù cha không định cư, sau này con cũng có thể đến thăm cha được mà”

 

“Được được được, khi nào cha có thời gian rảnh cũng sẽ thường quay về thăm các con” Lê Vân Hàng âu yếm sờ đầu Lê Nhật Linh, trong mắt tràn đầy niềm tự hào của bậc làm cha mẹ.

 

€ó thể có một cô con gái như vậy, Lê Vân Hàng đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi.

 

“Nhìn mấy người kìa, chỉ vừa mới gặp mặt sao lại bày ra cái vẻ như sắp phải chia xa đến nơi thế này?” Hoàng Ánh đúng là không xem được nữa, nhanh chóng đi ra điều chỉnh bầu không khí, đưa tay về phía Lê Vân Hàng: “Xin chào ông thông gia, lần đầu gặp mặt, tôi là mẹ của Lâm Quân, cũng là mẹ chồng của Nhật Linh. Chồng tôi không tiếp đãi tử tế, mong ông thông cảm. “

 

“Đâu có đâu có, là tôi không mời mà tới có phần không đúng lễ nghĩa, bà thông gia khách sáo quá rồi” Lê Vân Hàng cười bắt tay với Hoàng Ánh, trong lòng ngay lập tức đã có đánh giá nhất định với bà thông gia tương lai này.

 

Thường nghe bảo quan hệ mẹ chồng nàng dâu thường không tốt, nhưng xem ra mẹ chồng của Nhật Linh đối xử với Nhật Linh cũng không tệ chút nào, như vậy ông cũng yên tâm rồi. Ông thầm cảm thấy may mắn cho con gái của mình, gặp được rất nhiều người tốt, cha mẹ chồng đều là người trí thức, phân rõ đúng sai, ngày tháng sau này chắc hẳn sẽ dễ dàng. Lại thêm sự cưng chiều của Lâm Quân, cả đời này của nó cũng không còn gì hối tiếc nữa.

 

“Ông nói gì thế này, chúng tôi đã sớm muốn gặp ông thông gia, chỉ là vẫn không có cơ hội. Hiếm khi ông thông gia đến nhà, khoảng thời gian ông về nước này, hay là để nhà họ Lâm chúng tôi là chủ nhà tiếp đãi ông nhé.’ Hoàng Ánh cười tươi như hoa với Lê Vân Hàng, đối với ông thông gia Lê Vân Hàng này cũng rất vừa ý.

 

Ai cũng là con người, chỉ cần ở chung một thời gian ngắn liền nhận ra đối phương có đáng để kết giao hay không. Người kinh doanh đều như vậy, ngay cả giữa người thân với nhau, trong lòng cũng sẽ không tự chủ được mà đưa ra một vài nhận xét.

 

May mắn là cả hai bên đều rất vừa ý đối phương, đây là một chuyện tốt Vào giờ ăn tối, bàn ăn có đầy đủ các món ăn khác nhau, một bàn đầy thức có thể so sánh với bàn tiệc Mãn Hán. Mấy đứa trẻ nhìn thấy cả bàn đầy thức ăn ngon này, phấn khích đến nỗi suýt chút nhảy cẵng lên.

 

Sau khi cả nhà đã yên vị, mọi người bắt đầu hàn huyên tôi một câu anh một câu, không khí nhất thời trở nên vô cùng ấm áp.

 

“Vừa rồi gặp con cha vui quá, quên mất phải hỏi con, vết thương của con đã lành hẳn chưa? Có nghiêm trọng không?” Lê Vân Hàng ở nước ngoài nghe về việc Nhật Linh bị thương, lúc ấy ông đã muốn bay về ngay để thăm con gái, chỉ tiếc là vấn đề của James vẫn chưa kết thúc, ông không có thời gian.

 

Cuối cùng rút ra chút thời gian để trở về nước, Lê Nhật Linh đã được xuất viện. Người làm cha như ông đúng là không xứng chức, ông hoàn toàn không làm được những việc mà một người cha nên làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK