Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ficker nói rằng có phải đây chính là nơi để gặp gỡ người thừa kế hay không, kỳ thật Ngu Uyên không mấy tin tưởng khả năng này, suy nghĩ của hắn khác với Ficker, hắn đã cẩn thận phân tích rát nhiều trường hợp, nhưng vẫn không tài nào thông suốt.

Sau những sự kiện khiến cho tộc Noelle dần biến mất khỏi Ater cùng với vụ nổ nghiêm trọng tại Học viện, nếu hết thảy đều có liên quan đến Hiệu trưởng Il, thì hẳn trong tay ông ấy vẫn còn một số lượng lớn tộc Noelle. Một đám Noelle bị giấu đi rốt cuộc đang ở nơi nào, bọn họ vẫn chưa có manh mối rõ ràng. Nhưng di dân một số lượng lớn tộc Noelle không thể không có bất kỳ dấu vết nào được.

Đây chính là thứ đầu tiên mà lão Hiệu trưởng nắm chắc trong tay.

Ngoài việc dẫn đầu đông đảo tộc Noelle như vậy, còn có sở nghiên cứu bí mật nằm dưới lòng đất tại căn cứ Andrew cũng được điều hành bởi các Noelle cấp cao.

Nhưng những người tham dự dự án ấy, người đã biến mất, người đã qua đời, lão Hiệu trưởng rốt cuộc lại không đề cập tới vấn đề này trong con chip mà ông đã để lại, chỉ đưa ra một máy định vị để định vị một mục tiêu di động.

Ngu Uyên không tin Hiệu trưởng yên tâm để cho một người trẻ nối nghiệp ông hoàn thành những mục tiêu lớn sau này, vì vậy người đặt dấu chấm hết cho sở nghiên cứu tại căn cứ Andrew chính là ông ấy. Nếu như ông ấy không nguyện nói chuyện này cho Ngu Uyên trong con chip, không nguyện tin tưởng một Hồn thú, vậy thì ông ấy đã không đưa một máy định vị để làm điều thừa. Nói cách khác, bộ định vị này hẳn đang nằm trên người người thừa kế.

Nhưng vấn đề là tại sao nó lại xuất hiện tại phụ cận ở căn cứ Andrew?

Ngu Uyên nhíu mày, như đã nói trước đây, muốn cứu tộc Noelle thoát khỏi đại nạn lần này, hoặc là đưa họ tới một tinh hệ cách Ater thật xa, hoặc đưa bọn họ tới một tinh cầu hoang vu hẻo lánh. Tiền đề là hành động đuổi tận giết tuyệt của Ater không xảy ra quá lâu, thì bọn họ một có một con đường sống.

“Hải quan phòng vệ bên kia nói thế nào?” Ngu Uyên nghĩ một lát, hỏi.

Sau khi biết được vụ việc ở Học viện là do Hiệu trưởng làm, hắn lập tức để lại liên hệ với tuyến phòng vệ bên kia, người đó là một người bạn khá thân thiết với hắn. Vì một yêu cầu của hắn, anh ta không ngại khó mà điều một lượng lớn nhân lực đi điều tra, nhưng…… không có kết quả.

Ngoài ra, còn có John- con trai của Bộ trưởng Bộ Ngoại giao có một công ty mậu dịch xuyên biên giới, Ngu Uyên cũng yêu cầu anh ta chú ý với những tin tức ở nước ngoài, sự xuất hiện của một nhóm tộc Noelle đông đảo tại nước ngoài hẳn sẽ dấy lên một hồi dư luận, nhưng dường như…chẳng có gì cả.

Nói cách khác, nhóm tộc Noelle không hề ra nước ngoài, chỉ cần có chuẩn bị trước, việc này hoàn toàn có thể hoàn thành, cũng giống như vụ nổ tại Học viện Noelle.

Như vậy, Hiệu trưởng Il không hề đưa bọn họ xuất ngoại? Hay là hắn cảm thấy rằng….nếu hết thảy đều ngắn ngủi, phong ba nhất định sẽ ngưng lại?

Khoan đã, hạng mục cực đoan đột ngột của tiến sĩ Lý, sự ủng hộ của Brownie và cả dự án nghiên cứu mà hắn không biết này đã bị hạ lệnh đình chỉ từ lúc nào. Nhưng Hiệu trưởng Il lại kiên quyết muốn giải quyết nó, thậm chí còn không tiếc thủ đoạn đưa nó ra ngoài ánh sáng….

Ngẫm lại, có phải Hiệu trưởng Il chưa để lại manh mối cho bọn họ hay không? Thật sự ông ấy cố ý để cho một người trẻ tuổi làm thay hay sao?

Ông ấy đột nhiên kéo tiểu Mặc tham gia giữa đường, còn thông qua Steven Seven vạch trần vấn đề trong thân thể em ấy, còn nói cho Ngu Uyên biết rằng Brownie đang trù bị để đuổi tận giết tuyệt toàn bộ tộc Noelle, nhưng còn một vấn đề mà ông ấy lại không hề đề cập tới.

Chính là Brownie làm sao có thể chắc chắn rằng hắn có thể tuyệt diệt tộc Noelle mà tộc Hồn thú vẫn có thể sống sót? Trăm ngàn năm qua, tộc Hồn thú lấy hồn lực từ đâu, chẳng lẽ gã ta không biết?

Brownie rất thông minh, không thể chỉ bởi một nguyên nhân còn không biết có thể thành sự thật không của tiến sĩ Lý mà khiến hắn có thể hạ mệnh lệnh quan trọng như vậy, nhất định phải có một lý do cực kỳ thuyết phục hắn.



Và nếu bởi lý do này mà tộc Noelle lén lút nghiên cứu ra loại thuốc kích thích hoocmon khiến cơ thể họ to lớn hơn là phi lý, bởi vì dù cho tộc Noelle có nhỏ bé thì họ cũng là người nắm giữ mạng sống của tộc Hồn thú.

Trừ khi….

Trừ khi loại thuốc đó không phải là dự án trung tâm, mà là một loại thuốc có thể làm Brownie tin tưởng vững chắc rằng có thể thay thế hoàn toàn tộc Noelle?

Nghĩ lại thì, cả dòng sông lịch sử dài dằng dẵng như vậy, sự phản kháng quyết liệt đến từ tộc Noelle cũng chỉ có một trận chiến do Winterly khởi sướng mà thôi, chẳng sợ bọn họ có tiêm thuốc kích thích để trở thanh tộc Carl, cũng không có nghĩa rằng bọn họ thoát ly khỏi tộc Hồn thú hoàn toàn. Tựa như Winterly vậy, bọn họ không có khả năng dùng phương thức tương tự để đấu tranh nữa.

Vì vậy giả thiết nghiên cứu kia, thật sự không phải tộc Noelle muốn phản kháng?

Nghĩ tới đây, ánh mắt Ngu Uyên phát sáng.

Giả sử rằng có một nhóm Noelle đã tìm ra thứ gì đó bằng một phương pháp bí mật nào đó, có thể thay thế tộc Noelle tìm được hồn lực phù hợp nhất cho tộc Hồn thú. Vì để thứ ấy không xuất hiện ra ngoài ánh sáng khiến cho tộc Noelle rơi vào diệt vong, nên họ đã tìm cách che dấu thứ đó đi. Và trong quá trình đó, vì họ đã đoán được trước điều rất tồi tệ nào đó trong tương lai, nên họ đã chuyển hướng sang nghiên cứu thuốc kích thích hoocmon tăng trưởng?

Ít nhất nhìn từ bên ngoài, tộc Hồn thú không thể phân biệt tộc Noelle với tộc Carl, và đó cũng là một phương thức tốt để bảo toàn mạng sống.

Nếu như giả thiết này là sự thật, thứ bị giấu đi, rốt cuộc là thứ gì?

Thế lực có thể che giấu thứ này kỹ càng đến như vậy, đến từ đâu?

Nghĩ đến đây, Ngu Uyên nhíu mày: “A Trạch, ai là người đầu tiên đề nghị xây dựng căn cứ Andrew?”

A Trạch sửng sốt, tựa hồ không ngờ rằng Ngu Uyên lại hỏi tới điều này, nhưng anh lại phản ứng rất nhanh, không bao lâu sau đã tìm được đáp án: “Ngu tổng, là Wells Đệ Nhị.”

Wells Đệ Nhị.

Ngu Uyên nhướn mày.

Điều này đã giải thích hết thảy.

Ông ấy bằng chính sự tài năng của mình đã gây chấn động giới Hồn Thạch sư, thậm chí là cả Hoàng Thất. Người đề xuất có thêm một bậc cấp độ mới - Cấp T cho tộc Noelle thuộc quyền sở hữu của Hoàng Thất, cũng chính là ông ấy.

Nói cách khác, không phải vì tộc Hồn thú phát hiện ra dự án thuốc kích thích hoocmon mà bắt buộc phải ngưng hoạt động, bọn họ chỉ muốn che giấu nguồn năng lượng hồn lực khổng lồ ở sâu trong lòng đất, vì vậy nên mới có sở nghiên cứu bí mật đó, nhưng rốt cuộc thì nó là cái gì.



>>>>

Lúc phi thuyền rung lên mạnh mẽ, trong nháy mắt ấy, Chử Thư Mặc cảm giác được một nguồn năng lượng khổng lồ đột ngột thoát ra.

Năng lượng dao động này cực kỳ mạnh mẽ, mạnh mẽ tới mức cả người cậu cũng phải run rẩy. Đúng vậy, cậu không phải vì phi thuyền rung lên mà giật mình, mà thực chất là bị dao động năng lượng này ảnh hưởng tới.

Hồn lực hùng hồn này, có chút bóng dáng của Hồn thuật thượng cổ…..

Cả hai thứ kết hợp với nhau khiến Chử Thư Mặc lắp bắp kinh hãi, cậu cúi đầu khiếp sợ nhìn dưới chân mình, phía dưới này tột cùng đang giam giữ thứ gì?

Bởi vì quá rung động, biểu tình của Chử Thư Mặc không thể trở lại được như bình thường, lại đúng lúc bị tiểu trợ lý trông thấy. Đầu tiên cậu ta hoảng sợ nhìn ngó xung quanh một hồi, sau đó mới nhớ tới Chử Thư Mặc, vừa ngẩng đầu lên đã thấy cậu lăng lăng nhìn mặt đất, nhất thời lòng mềm nhũn, an ủi: “Không không không, không có chuyện gì, này này, bên này vốn, vốn…..”

Tiểu trợ lý vừa nhỏ giọng nói, hai chân vừa run như cầy sấy, lộ ra vẻ mặt cực độ sợ hãi, Chử Thư Mặc lại không nghe, chỉ nhìn chằm chằm mặt đất đến xuất thần. Trong đôi măt của cậu, trừ bộ phận kim loại lạnh lẽo cấu tạo nên phi thuyền này, thì không có bất kỳ một năng lượng hồn lực nào cả.

Ngay lúc cậu đang trầm tư, tiểu trợ lý vẫn sợ hãi không thôi đột ngột có điện thoại, hai người hai đôi mắt đồng loạt nhìn về chiếc máy liên lạc cá nhân kia.

Sau khi mở tin tức ra, ánh mắt tiểu trợ lý cứng đờ, sau đó ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn Chử Thư Mặc.

>>>>

“Điện hạ, tất cả đã được chuẩn bị kỹ càng.”Trong một hầm ẩn nấp, tiến sĩ Lý cúi đầu với người trước mặt.

“Ừ, nói với đám Thuật sĩ bên kia rằng cũng nên chuẩn bị tốt đi, mang theo nhân lực cần thiết. Lần này chúng ta sẽ tới Thánh địa, tôi muốn mọi chuyện phải được làm gọn gàng, sạch sẽ, không thể chậm trễ.”Brwonie khoác lên mình một chiếc áo choàng trắng tinh, tay cầm một cây gậy baton mà gã vẫn hay dùng, từ trên cao nhìn xuống.

Tiến sĩ Lý ở trong mắt gã không khác gì điêu dân thấp hèn bình thường, hắn ta chỉ còn cách cung kính đáp lại một câu: “Vâng, thưa Điện hạ.”

Không khí nhất thời trở nên yên lặng, hai giây sau, thanh âm Brwonie lại vang lên.

“Lý Quỳ.” Sau khi hợp tác, đây là lần đầu tiên gã gọi tên đầy đủ của tiến sĩ Lý, tiến sĩ Lý khẽ run, lại vẫn cung kính cúi đầu nghe như trước: “Anh phải nhớ cho kỹ, dù hôm nay anh đứng ở nơi này, hay tương lai đứng ở trên đỉnh vinh quang, tất cả đều là do Brwonie tôi ban cho anh, nếu anh không cho thấy được Crados….”

Thân thể tiến sĩ Lý run lên, liên thanh nói ‘vâng’.

“Nhớ cho kỹ, Crados là hy vọng lớn nhất của chúng ta. Từ nay về sau, tộc Hồn thú không còn phải dựa vào tộc Noelle mà sống. Cái gọi là ‘Noelle chi nhan’ cũng nên biến mất rồi. Chủng tộc hèn nhát yếu đuối không dám phản kháng kia, Ater không cần.” Brownie nói tới đây, nhắm lại hai mắt, gã hít một hơi thật sâu, cảm khái nói: “Crados là của tộc Hồn thú chúng ta, di sản nó lưu lại trăm ngàn năm qua cực kỳ phong phú, hôm nay nó có thể rơi vào trong tay chúng ta chính là vinh hạnh của nó. Bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ dẫn dắt tộc Hồn thú…..

…..hướng tới một đỉnh cao mới.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK