Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn Ngu Uyên đang chuẩn bị dọn dẹp để trở về, hắn đến căn cứ Andrew chỉ vì Chử Thư Mặc mà thồi. Xác định được tình huống của cậu rồi cũng nên đi, ai ngờ lại nhiều sự vụ quấn thân, thời gian ở đây thành ra lại quá lâu.

Những chuyện này cũng đã xử lý xong, đã đến lúc nên đi rồi.

Lúc hắn quyết định tới căn cứ Andrew, lịch trình của hắn đã bị đẩy lui đi rất nhiều, nếu như cứ chậm trễ mãi như vậy sẽ gây ảnh hưởng rất lớn tới công việc sau này. Huống hồ tình huống gần đây cũng rất căng thẳng, mặc dù rất lo lắng cho Chử Thư Mặc, hắn cũng phải tạm thời rời đi trước đã.

Ngu Uyên định để A Trạch và Ficker ở lại chăm sóc cho bé con. Một người có tay nghề khá tốt, có thể chăm sóc sức khỏe cho Chử Thư Mặc. Người còn lại là tâm phúc của hắn, dù nhìn ở phương diện nào cũng thấy tổ hợp này rất hoàn hảo.

Sau đó hắn sẽ trở về một chuyến, xử lý hết những chuyện quan trọng. Tình huống hiện tại của tiểu Mặc cũng rất đáng lo, hắn nghĩ mình không thể bỏ mặc nhóc con nhà mình ở căn cứ Andrew mà không quan tâm được.

Nhiều nhất một ngày, hắn sẽ quay trở lại.

Sau khi đã an bài xong tất cả mọi việc, Ngu Uyên thu dọn đồ đạc . Ngay lúc hắn đang sửa soạn, đột nhiên hắn phát hiện ra hoạt huyết thạch đặt trên bàn lại sáng lên một cách bất ngờ.

Nhìn nó hai lần, Ngu Uyên quyết định lấy nó. Trong chốc lát, hắn cảm thấy đầu mình bị nhồi nhét rất nhiều phân đoạn ngắn.

Nhiều tới mức làm hắn bị đau đầu, theo bản năng ngồi xuống ghế.

Chờ sau khi đã tỉnh táo lại, hắn lập tức chạy đi tìm Chử Thư Mặc, tựa như chỉ cần thấy cậu, lòng hắn trở nên an yên hơn rất nhiều.

Mãi cho đến khi thực sự thấy nắm nhỏ trắng nõn nhà mình kia, Ngu Uyên bất chợt phát hiện thế mà mình lại có một chút quyến luyến, những tình cảm phức tạp khác khó lòng gọi tên, chúng tự đến mà cũng dần dần nhạt đi.

“Hai viên hồn thạch Thiên cấp?” Sau khi xem Chử Thư Mặc thi đấu xong, sắc mặt Ngu Uyên không được tốt cho lắm.

A Trạch đứng trước mặt lại không để ý đến cái này, anh gật đầu: “Phải, hiện tại tin tức đã lan truyền ra ngoài.”

Loại tin tức này bị truyền đi là điều tất nhiên. Cuộc thi tranh tài này tuy nói rằng là bí mật, nhưng cũng chỉ bí mất đối với tộc Noelle. Đặc biệt là Noelle có thiên phú dị bẩm, Hồn thú có khả năng khó lòng buông tha.

Cho nên, chắc hẳn xung quanh căn cứ Andrew đã có rất nhiều nhóm tình báo tới.

Nghĩ đến đây, Ngu Uyên nhíu mày, một Noelle có thiên phú về hồng hồn lực khẳng định là tiêu điểm trong tầm mắt của rất nhiều quý tộc Hồn thú. Dù sao ở Ater, người có hồn lực màu đỏ, hoặc tương quan màu đỏ, không chỉ có một mình hắn.

Mặc dù nhóc con thơm sữa kia là Noelle buộc định của hắn, nhưng chỉ cần nhìn hành động trước kia của bác sĩ Lý, không có nghĩa là không có người thứ hai, thứ ba.

Vụ nổ trước đó cũng có thể nói rằng là trùng hợp, cũng có thể là do vận may của Chử Thư Mặc. Nhưng nếu có thêm lần nữa, ai có thể cam đoạn nhóc con nhà hắn có thể bình an vô sự vượt qua?

Huống chi loại thuốc không nguồn gốc xuất xứ kia của bác sĩ Lý đưa vào trong cơ thể tiểu Mặc đã khiến trạng thái sinh lý của cậu xuất hiện những dấu hiệu bất thường. Ngu Uyên nhất quyết không thể để cậu rơi vào tình trạng đó một lần nữa.

Rõ ràng đó cũng là điều mà A Trạch cảm thấy lo lắng, anh nghiêm túc đề nghị: “Bằng không chúng ta….mang tiểu Mặc về?”

Không thể nghi ngờ đây là một phương pháp giải quyết an toàn. Nếu như cậu vẫn luôn ở bên cạnh Ngu Uyên, hắn sẽ tận lực bảo hộ cậu khỏi những thương tổn. Dù sao cưỡng chế bắt ép Chử Thư Mặc đi trước mặt Ngu Uyên, thực sự chẳng có mấy người có cái lá gan ấy.

Nhưng mà……

Ngu Uyên cau chặt lông mày, hắn nhớ tới lúc Chử Thư Mặc sảng khoái đáp ứng hắn sẽ giành giải nhất cuộc thi. Hắn vẫn luôn tin tưởng trí tuệ của Chử Thư Mặc không tầm thường, chuyện khi bắt đầu cuộc thi, hắn đã từng nghe Maca nói qua. Chính cậu đã lựa chọn bỏ qua cơ hội đứng đầu, nhường vị trí cho Búp Bê.

Hành động này của cậu, ngoài việc nhường vị trí cho người bạn thân thiết, còn có chút ý tứ che dấu trí thông minh của mình.

Mà giờ cậu lại bày hết tài năng của mình ra, lật ngược lại thế cờ. Chẳng cần nghĩ cũng biết đây là một hành động không khôn ngoan, nhiều ánh mắt ngầm theo dõi như vậy, quả thực rất không an toàn.

Đặc biệt là tại thời điểm căng thẳng như hiện tại, Brownie đã bắt đầu tuyên truyền máy cơ Hồn thạch cho tầng lớp thượng lưu, lại chiếm được sự ủng hộ của rất nhiều người. Nếu như xui xẻo thật sự vào năm nay, hoặc cũng có thể là vài năm sau đó, sự chú ý của Hồn thú đối với tộc Noelle sẽ không còn như trước, thậm chí có khả năng tộc Noelle sẽ lâm vào tình trạng bị diệt tộc.

Một Noelle có thiên phú, ai biết lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì?

Chẳng qua nếu như tiểu Mặc đã quyết định làm vậy, Ngu Uyên nghĩ hẳn là có lý do. Tiểu Noelle nhà hắn bình thường nhỏ nhỏ mềm mềm, gặp phải ít chuyện đều oa oa khóc to, nhưng cũng không chứng minh cậu không phải người không có đầu óc. Nếu thật sự không như vậy, Ngu Uyên cũng sẽ chẳng tin tưởng cậu đến thế.

Vì vậy sau khi suy nghĩ xong, cuối cùng Ngu Uyên lại lắc đầu: “Không cần, để tiểu Mặc ở lại căn cứ Andrew.”

A Trạch sửng sốt: “Không….không đưa về sao?”

Đoạn thời gian này Ngu Uyên ở lại căn cứ Andrew, những công vụ chưa làm đã chất đống như núi. Ngày mai hắn còn phải tham gia một hội nghị cực kỳ quan trọng, nếu như không đi, chỉ sợ sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Ngu Uyên nghe vậy, lắc đầu: “Không được. Chuyến bay hôm nay hủy đi, dời thời gian sang ngày mai, tôi sẽ tham gia hội nghị luôn.”

A Trạch mở to mắt: “Vậy công tác chuẩn bị…..”

Kỳ thực, ở hiện tại này khoa học kỹ thuật phát triển nhanh như vũ bão, chỉ mất vài phút đồng hồ để truyền tải thông tin qua quang não, đơn giản đến mức Ngu Uyên có thể mở hội nghị ở ngay trong căn cứ Andrew. Nhưng căn cứ Andrew là một căn cứ quân sự bí mật, vì vậy tình trạng bảo mật rất nghiêm ngặt. Bình thường rất khó có thể bắt được tín hiệu quang não ngay trong căn cứ Andrew, đó là lý do vì sao khó có thể tìm được một chiếc quần dài như ý cho Chử Thư Mặc mặc.

“Đi tìm Maca đi.” Ngu Uyên nghĩ nghĩ, trả lời.

Maca là người phụ trách ở đây, chỉ cần ông đồng ý, Ngu Uyên có thể dễ dàng nắm được thông tin.

Hắn vốn dĩ không muốn nhờ Maca giúp đỡ, bởi vì Maca có quan hệ với Turon, nhưng hiện tại hắn không nghĩ nhiều đến như vậy.

A Trạch nghe vậy, lập tức hiểu ngay ý của Ngu Uyên, yên lặng gật đầu, sau đó quay người ra cửa.

Không biết có phải do quá sốt ruột hay không, hay do tốc độ xoay người quá nhanh mà sau khi quay người lại, anh ta bỗng nhiên lung lay như sắp ngã.

Nghiêm trọng đến mức có cảm giác như thể anh sẽ té thật sự.

Ngu Uyên ngồi trên ghế sửng sốt, sau khi hoàn hồn rồi lập tức cau mày: “Sao thế?”

Vừa nói vừa đứng dậy, A Trạch hẳn là nghe thấy động tĩnh của hắn, vội vàng hướng hắn ra thủ thế, liên tiếp lùi về phía sau: “Không sao, chỉ là….chỉ là suốt đêm công tác, cơ thể mệt mỏi quá mà thôi.”

Ngu Uyên theo động tác của anh mà dừng lại, chỉ cau mày nghi ngờ hỏi: “Thật không?”

“Thật, lát tôi đi nghỉ một hồi sẽ khỏe ngay thôi.” A Trạch nhìn hắn, nghiêm túc trả lời. Rõ ràng anh vừa thở ra một hơi, nhưng sắc mặt đúng thật là tốt lên nhiều.

Ngu Uyên thấy thế, trong lòng cũng có hoài nghi, nhưng hắn biết tính tình A Trạch quật cường, cũng không nói thêm gì. Hắn nhắn cho Ficker lưu ý A Trạch nhiều hơn, đợi đến khi A Trạch cảm thấy khỏe hơn, hắn mới cho A Trạch rời đi.

Ngu Uyên mở thiết bị cá nhân lên, hắn có thói quen đọc tin tức mỗi ngày. Mặc dù trong thời kỳ nhạy cảm này, tin tức đăng lên có khi còn không có độ chính xác cao bằng kênh thông tin của chính hắn. Nhưng chính vì biết sự thật như thế nào, đọc thêm tin tức thật giả lẫn lộn, hắn mới có thể đưa ra nhiều phương án giải quyết hơn.

Cùng lúc mở ra rất nhiều tab, lại nhìn sang máy theo dõi Chử Thư Mặc trong trận thi đấu. Chỉ thấy cậu đứng bên cạnh Đại sư Maca, hai tay ôm túi sách nhỏ, đôi mắt trong suốt chăm chú nhìn biển người trước mặt. Ngu Uyên liếc nhìn vị trí thứ nhất có tên nhóc con nhà mình trên bảng xếp hạng, nháy mắt ánh mắt hắn trở nên nhu hòa đi nhiều.

Sau đó, hắn nhanh chóng vuốt ngón tay lên đó vài lần, quan sát biểu tình của đội bảo an, hắn nhìn chằm chằm vào quang não của mình như thể để ghi nhớ, rồi mới quay lại các trang web mà mình đã mở.

Những tin tức gần đây đều rất bấp bênh, hiện tại Hoàng Thất Wiener cơn bản sắp mất đi quyền lực, không có gì ngoài một cái vương vị hữu danh vô thực, chỉ sợ toàn bộ Hoàng Thất cũng chẳng có mấy người chân chính đặt dòng họ Wiener vào mắt.

Mà cái thứ gọi là vương vị này, muốn có thì phải từ từ, bình thản, không được sốt ruột, nóng nảy. Tùy tiện liếc nhìn vài tin tức, bên truyền thông đúng là ưu ái Brownie quá rồi, lời khen ngợi như thể rau cải mua ngoài chợ, vừa thấy đã thấy ngay ý định của hắn ta. Ngu Uyên nhàm chán tắt trang web.

Coi như đã định hướng được phương pháp giải quyết, Ngu Uyên tắt luôn quang não và chuẩn bị dọn dẹp lại công việc hiện tại của mình, đột nhiên một cửa sổ bất ngờ nhảy ra.

Ngu Uyên dựa vào giải trí mà lập nghiệp, năm đó hắn không kinh doanh dựa vào quân bộ khiến nhiều người phải trợn tròn mắt ngạc nhiên. Nhưng sản nghiệp bên giải trí của hắn quả thật như một con ngựa đen, trong một thời gian ngắn nhảy vọt lên thành công ty giải trí hàng đầu, hình tượng bên ngoài cũng cực kỳ tốt.

Tuy nói rằng sản nghiệp của hắn đã bắt đầu định hướng ra nhiều mục tiêu khác nhau, một tay hắn còn tạo nên một đế chế kinh doanh. Chính vì muốn làm tốt các công việc khác mà diễn đàn chính của công ty hắn vẫn chưa sửa chữa lại.

Giống như tin tức này chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã ‘bạo hồng’, trên cơ bản quang não của hắn đều tự động nhắc nhở, có vào xem hay không còn phụ thuộc vào Ngu Uyên có muốn đọc hay không.

Nhưng loại đầu đề này, Ngu Uyên không do dự nhấp vào ngay.

Bởi vì tiêu đề của nó là…..

Người trong cuộc tung tin, nghe nói hôm nay ở một căn cứ bí mật, xuất hiện một Noelle có thể tìm thấy liên tiếp hai viên hồn thạch Thiên cấp. Quan trọng nhất, ngay phía dưới còn có bức ảnh chụp nghiêng khuôn mặt đô đô thịt của Chử Thư Mặc.

Chính bức ảnh này đã thu hút sự chú ý của Ngu Uyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK