Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1156:

Thẩm Bích Cầm hơi sững sờ: “Diệp Phi, mẹ chuyển nhượng cho con khi nào vậy?”

Diệp Phi dịu dàng cười khẽ: “Mẹ, đây chính là con bảo mẹ ký bảo hiểm dưỡng lão đó”

Thẩm Bích Đàn ngẩn ra, sau đó chợt phản ứng lại, vừa tức vừa buồn cười: “Thằng nhóc thối, ngay cả mẹ cũng giở thủ đoạn nữa”

Diệp Phi cười nhẹ: “Không còn cách nào khác, khi đó mẹ còn tràn đầy tình cảm với nhà họ Thẩm như thế mà, con nói gì thì mẹ cũng sẽ không tin tưởng mà thôi”

“Vì thế, chỉ có thể dùng kế sách này để bảo vệ Hạnh Hoa Lâm.

“Tương lai, con sẽ xây dựng Hạnh Hoa Lâm thành trụ sở chính của trà thảo mộc Thái Bà”

Nói đến đây, Diệp Phi nhìn về đám người Thẩm Bảo Đông rồi mở miệng: “Mặc dù căn nhà của nhà họ Thẩm sang tên không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà dù sao cũng cảm ơn mấy trăm vạn của các người.”

Nhà họ Thẩm cười trên sự đau khổ của người khác như thế nào thì Diệp Phi lập tức trả về như thế ấy.

“Không thể nào! Không thể nào!”

Đám người bà cụ ngoại quá kinh hãi, sau đó điên cuồng gầm lên: “Hạnh Hoa Lâm là của chúng tôi”

Thẩm Bảo Đông vội vàng lấy điện thoại ra bấm số, muốn vạch trần Diệp Phi đang lừa gạt mình.

Năm tỷ lận đấy, làm sao miệng thịt béo đến tay lại bay đi được chứ?”

“Rụp…”

Chỉ chốc lát sau, cơ thể Thẩm Bảo Đông cứng lại, điện thoại di động cũng rơi xuống đất phát ra âm thanh vô cùng giòn giã.

Trương Tú Tuyết kéo Thẩm Bảo Đông rồi luống cuống hô lên: “Sao rồi?”

“Tôi đã bảo người điều tra rồi, mảnh đất kia thật sự nằm trên danh nghĩa của Diệp Phi”

Thẩm Bảo Đông khó khăn mở miệng: “Hợp đồng của chúng ta đã bị vô hiệu…”

Cơ thể bà cụ ngoại hơi lung lay: “Tại sao có thể như vậy được chứ?”

“Diệp Phi, cậu quá vô sỉ, quá độc ác rồi! Ngay cả đồ của nhà họ Thẩm mà cũng muốn cướp”

Dường như Trương Tú Tuyết thét ầm lên, sau đó lại xông lên đánh Diệp Phi: “Mau trả lại cho tôi, mau trả lại cho tôi”

“Cút đi…”

Rốt cuộc Thẩm Bích Cầm vẫn luôn có tính nhãn nại cũng đã bùng nổ, tát thẳng lên gương mặt Trương Tú Tuyết rồi quát lớn: “Cút đi cho tôi”

“Bà dám đánh tôi sao?”

Đám người Thẩm Bảo Đông vây đến muốn trợ giúp nhưng lại bị ánh mắt của Lôi Thiên Tuyệt uy hiếp.

“Đủ rồi” Cả nhà tải ứng dụng truyện Hola về dọc tiếp chương nhé!

Tóc tai Trương Tú Tuyết vô cùng bù xù, vừa muốn xông lên liều mạng một lần nữa bà cụ ngoại nghiêm nghị quát: “Đừng làm mất mặt thêm nữa, trở về đi”

“Diệp Phi, cậu thật có thủ đoạn đấy”

“Được, năm tỷ bị cậu cướp đi rồi thì thôi, nhà họ Thẩm cũng không quan tâm”

Bà cụ ngoại nhìn chăm chằm vào Diệp Phi rồi hung ác mở miệng: “Gia nghiệp nhà chúng tôi lớn, khoản tiền này vứt đi cũng được, coi như cho chó ăn vậy.”

Mặt mũi đã mất hết, bà cụ chỉ có thể bảo vệ tôn nghiêm cuối cùng của mình mà thôi.

“Gia nghiệp lớn hả?”

Diệp Phi cười nhạ hai chuyện cho bà biết”

“Trong tay tôi không chỉ có cổ phần Thẩm Gia Tứ Thành mà còn là cổ đông lớn nhất nữa, tôi còn nắm giữ được ghi âm năm đó bà thu mua dì Quế hãm hại mẹ tôi”

“Tôi cho các người một cơ hội, bây giờ cắt đi một cái chân của Thẩm Bảo Đông bà Trương Tú Tuyết”

“Nếu không thì tôi sẽ vào tập đoàn Thẩm Thị, đá cả nhà họ Thẩm ra ngoài, sau đó đưa bà già chín mươi tuổi như bà vào đồn cảnh sát”

“Bà cụ ngoại, tôi thuận tiện nói thêm “Đồng thời, cũng sẽ công bố đoạn ghi âm cho toàn Thiên Thành biết để bà thân bại danh liệt…”

Cái gì?

Diệp Phi là cổ đông lớn nhất của nhà họ Thẩm sao?

Anh còn mua được chứng cứ hại người của bà cụ ngoại nữa?

Toàn hội trường đều vô cùng kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK