Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 804:

 

Thấy bà lão, đám con cháu nhà họ Tống vô thức hô lên: “Đúng là bà?”

 

Miêu Phượng Hoàng cũng không nhìn bọn họ, chỉ chống gật đi về phía Tống Vạn Tam, nghiến răng nghiến lợi quát: “Tống Vạn Tam, ai cho ông chết, ai cho ông chết”

 

“Vẫn chưa tới ngày mười tám, ai cho ông chết?”

 

Miêu Phượng Hoàng gào lên: “Tôi còn muốn bắt ông cúng tế cho chồng tôi nữa mà”

 

Bà ta hoàn toàn không để ý tới gần trăm người ở đây, chỉ cuồng loạn hét lên: “Tống Vạn Tam, sống lại cho tôi, sống lại cho tôi”

 

Diệp Phi cười mỉa mai: “Ông Tống không đợi được đến ngày mười tám, nhưng bà có thể lấy chính mình đi tế.

 

“Tên nhãi vô phép, ai cho cậu nói chuyện với tôi như vậy?”

 

Miêu Phượng Hoàng nhìn chăm chăm Diệp Phi, gầm lên: “Lập tức thả Bạch U, không thì tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết”

 

Bà ta phất tay, một con rắn trằng bay ra, thẳng đến cổ họng Diệp Phi.

 

Vừa nhanh vừa độc.

 

Diệp Phi đưa tay ra, trực tiếp tóm lấy con rắn trắng, sau đó răng rắc cắt nó làm bảy mảnh.

 

Bạch xà mất mạng.

 

“Dám giết tiểu Bạch của tôi?”

 

Miêu Phượng Hoàng giận quá hóa cười: “Tôi nhất định sẽ khiến cậu sống không bằng chết.”

 

Bạch U nói: “Chủ nhân, Hắc U cũng trong tay cậu ta, còn bị cậu ta chặt đứt tứ chỉ…”

 

“Được lắm, dám đối đầu với Miêu Phượng Hoàng này, tôi sẽ cho cậu biết, cái gì gọi là kinh khủng”

 

Miêu Phượng Hoàng nhìn chăm chằm Diệp Phi cười mỉa mai: “Không biết trời cao đất dày”

 

Thấy Miêu Phượng Hoàng hống hách như vậy, Tống Kim Ngọc quát lên một tiếng chói tai: “Miêu Phượng Hoàng, nơi này là nhà họ Tống, không cho phép bà làm càn”

 

Ông ta vung tay lên, hơn mười vệ sĩ nhà họ Tống tiến vào, dao súng đầy đủ hướng về phía Miêu Phượng Hoàng.

 

Vù…

 

Đối mặt với thế vây công này, tay trái Miêu Phượng Hoàng vung lên.

 

Mấy chục tia sáng lóe lên.

 

Cơ thể đám vệ sĩ run lên, vứt bỏ súng ống ngã xuống, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.

 

Sau đó, từ lỗ mũi và miệng của họ đều bò ra một đống côn trùng.

 

Đám người ở đây liền cảm thấy kinh khủng, sáu tên võ sĩ mặc áo đen cầm dao găm trong tay đột nhiên vọt ra.

 

Bọn họ không kêu một tiếng, trực tiếp ra đòn sát thủ với Miêu Phượng Hoàng.

 

Thân pháp độc đoán, thủ đoạn xảo trá, không hề nghi ngờ là cao thủ nhà họ Tống.

 

“Không biết tự lượng sức mình”

 

Miêu Phượng Hoàng vung tay phải lên, một làn khói vàng phun ra ngoài, trực tiếp vây lấy sáu tên áo đen.

 

Khói vàng gay mũi, khiến mắt mờ đi, còn mang theo mùi hôi tanh nồng đậm, khiến bọn Tống Kim Ngọc không thể không lùi lại.

 

Sáu tên cao thủ vừa tới gần Miêu Phượng Hoàng, động tác liền khựng lại, không phải bọn họ muốn ngừng, mà là cơ thể đột nhiên bất lực, sau đó, gương mặt bọn họ nát rữa, thất khiếu chảy máu.

 

Sau một giây, con ngươi lồi ra, tất cả đều ngã xuống đất.

 

Miêu Phượng Hoàng không ngừng lại, bàn tay giương lên, bốn con rết bắn vụt ra.

 

Bốn tên cầm súng ngã xuống đất, yếu hầu bọn họ bị rết cắn, máu me đầm đìa.

 

Bọn họ giấy dụa mấy cái thì chết.

 

Những người này đều là cao thủ nhà họ Tống, từng người đều lập vô số công lao, nhưng đối mặt với Miêu Phượng Hoàng thì không hề có sức phòng thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK