Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1302:

Chẳng có gì để nghi ngờ, gã ta đang bắt tay với tên lúc nảy để làm gì đó mờ ám.

“Các người có còn chút tính người nào không vậy?” Diệp Phi gào lên với tên mặt sẹo nọ: “Bọn họ phá hủy một cô gái vô tội như thế, chẳng những các người không cản lại mà còn giúp đỡ thế ư?”

“Phá cái nhà mày ấy” Quy Điền nhe răng cười: “Phục vụ bọn tao là sự may mắn của nó rồi, bọn tao mạnh hơn lũ yếu nhớt chúng mày gấp trăm ngàn lần đấy. Bố mày tùy tiện ngồi trên quầy rượu thôi đã có một đống phụ nữ chạy tới lao đầu vào như con thiêu thân rồi. Đừng ghen tị hậm hực làm gì, thế giới này là nơi dành cho những kẻ mạnh, chỉ có kẻ mạnh mới xứng đáng có những cô gái đẹp bên mình thôi.”

Gã ta nhìn Diệp Phi với thái độ thách thức: “Thằng yếu nhớt như mày ấy à, đừng nói là tận hưởng nhé, bảo vệ mấy em xinh đẹp thôi còn chưa được nữa là.”

Ánh mắt Diệp Phi trở nên lạnh lùng: “Thả người”

“Ranh con, mày nghe không hiểu lời tao nói hả?” Tên mặt sẹo bắt đầu hung hãn lên: “Quỳ xuống, xin lỗi anh Quy Điên ngay, nếu không làm thì đừng hỏi sao nước biển lại mặn”

Quy Điền phả hơi rượu ra: “Thấy chưa, tao còn chẳng cần phải đích thân đụng tới mày, cái mày gọi là người một nhà của †ao có thể bóp mày như bóp dế”

Diệp Phi siết chặt nắm đấm: “Xem ra các người quyết tâm không chịu thả người ra đúng không?”

“Cậu Thanh Mộc còn chưa chơi đã thì thả thế quái nào được?”

Quy Điền nhìn Diệp Phi cười lạnh: “Tao nói cho mày biết, dù con đàn bà này có là mẹ mày, chị mày, em mày thì tối nay nó cũng phải phục vụ cậu Thanh Mộc trước đã rồi mới được đi. Nếu mày không thích, không phục hay tức giận gì đó thì cũng phải cắn răng nuốt máu vào bụng cho tao, nếu không tao xử cà mày đấy”

Quy Điền cực kì kiêu ngạo, không hề quan tâm đến Diệp Phi. Chỉ là một thăng vắt mũi chưa sạch mà cũng dám gây chuyện với gã ta thì đúng là thích chết.

Diệp Phi chậm rãi đi về phía trước: “Các người nghĩ mình có cơ hội đụng đến cô ấy ư?”

“Bộp!” Quy Điền vung một cú tát vào mặt Uông Thanh Vũ và gương mặt ấy nhanh chóng hiện lên một dấu bàn tay: “Tao đụng tới nó trước mặt mày nè, mày làm gì được tao?”

“Rầm!” Diệp Phi không nói nhiều lời vô nghĩa, vội vàng đi tới.

Quy Điền cười lạnh lùi về phía sau: “Lưu Tang, phế nó đi!

Tao đưa con ả này về cho cậu Thanh Mộc trước”

Gã ta đích thân kéo lấy Uông Thanh Vũ đi.

Tốc độ của Diệp Phi nhanh hơn.

Tên mặt sẹo nhanh chóng ra lệnh: “Chơi nó!”

Mấy tên khoác áo gió nhanh chóng lao tới như lốc xoáy, rút dao găm ra đâm vào người Diệp Phi.

“Bốp bốp bốp!” Diệp Phi không hề nương tay một tí nào, anh lướt qua, nhanh chóng né đi một nhát dao chém tới, nhanh chóng giơ chân đạp vào chân bốn người.

Bọn họ hét thảm rồi ngã xuống đất, tiếng la hét chói tai như tiếng giết heo kéo tới rất nhiều người đúng xem, vẻ mặt tên có sẹo tối đen, đến phiên gã rút dao găm ra xông lên.

“Phấp'” Chỉ là gã ta chưa kịp đụng tới Diệp Phi thì tay Diệp Phi đã bóp chặt lấy cổ họng gã.

Tên mặt sẹo lập tức giật mình, sau đó khinh thường Diệp Phi, hừ lạnh: “Ranh con, mày có giỏi thì đụng tới tao thử xem coi nhà họ Trình sẽ giết mày thế nào!”

Gã ta có một chỗ dựa cực kì khổng lồ, chằng sợ quái gì cả.

“Bốp!” Diệp Phi không hề nhiều lời, anh nắm cổ gã ta đập mạnh đầu vào tường.

Máu tươi văng ra, tên mặt sẹo hét lên thật to, đâu nở hoa và không chết, không ngất nhưng không còn sức chiến đấu.

“Ranh con, mày cũng kha khá đấy nhỉ?” Quy Điền ném Uông Thanh Vũ xuống rồi giơ hai tay lên.

Một đám bụi mù bao vây lấy Diệp Phi, sau đó gã ta lại vung tay lên để hơn mười ngân châm bắn ra đánh úp về phía Diệp Phi.

Diệp Phi không hề tránh né, anh để mặc cho chúng tấn công mình.

“Mấy thứ võ mèo quào đó mà cũng dám tưởng mình là vô địch thiên hạ á? Ngu ngốc!” Quy Điền thấy Diệp Phi không cử động bèn đắc ý ra mặt: “Trên đời này ấy, vỏ quýt dày thì luôn có móng tay ngọn và núi cao thì có núi cao hơn. Mày dám đứng ra đối đầu với Quy Điền thì mười cái mạng cũng không đủ xài”

“Anh hùng cứu mỹ nhân hả? Trời có xuống đây cũng không cứu được con ả đó nữa là”

“Tạm thời bố mày không giết mày, tao sẽ giữ mày lại làm nhân chứng để mày tận mắt nhìn thấy cậu Thanh Mộc đụng tới người phụ nữ của mày thế nào. Đó cũng là một cách gia tăng hứng thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK