Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1464:

Đường Kỳ Kỳ khịt mũi vì đau.

“Còn dám chẳn?”

“Còn dám đánh lại?”

“Bốp bốp bốp”

Bà Phùng giơ bàn tay mình lên tát liên tiếp vào mặt Đường Kỳ Kỳ, hai má cô sưng vù lên, khóe miệng bắt đầu chảy máu.

Hai tay Đường Kỳ Kỳ bị kẹp chặt, mặc dù cố gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát ra, cô chỉ có thể chịu đựng hết cái tát này đến cái tát khác.

Đạo diễn Lôi giả vờ khuyên can bọn họ nhưng bị vệ sĩ của bà Phùng chặn đường.

Hai cô bạn gái bà Phùng đánh.

“Chó cái, đồ dùng cũng không tồi”

Bà Phùng mệt mỏi, nằm lấy chiếc túi xách Chanel của Đường Kỳ Kỳ.

Bà ta lấy ra máy tính bảng của Đường Kỳ Kỳ, một điện thoại di động, ví và các vật dụng khác.

“Máy tính này tặng cho cô.”

“Điện thoại này cô lấy đi”

“Mười triệu này là của cô”

“Đồng hồ và son môi tôi thay mặt Đường Kỳ Kỳ tặng cho cô”

Bà Phùng đã tự tay lấy đồ đạc cá nhân đắt tiền của Đường Kỳ Kỳ đưa cho đám diễn viên.

Đường Kỳ Kỳ tức giận hét lên: “Đừng động vào đồ của tôi, trả lại cho tôi”

Mấy người được lợi đều mở to mắt cười, liên tục cảm ơn bà Phùng, hoàn toàn không để ý đến sự tức giận của Đường Kỳ Kỳ.

“Một người phụ nữ thấp hèn như cô không có tư cách dùng thứ tốt như vậy:’ Bà Phùng ném túi xách Chanel cho người dọn dẹp: “Những thứ này chắc là do cô làm mấy chuyện dơ bẩn mà có được”

“Hôm nay, tôi sẽ thay trời hành đạo, loại bỏ cô khỏi làng giải trí”

“Bấp”

“Đi, quỳ trước mặt con gái tôi, xin lỗi con bé, đế con bé tỉnh táo lại”

Bà Phùng tát vào mặt Đường Kỳ Kỳ một lần nữa: “Nếu con bé không tỉnh táo lại, cô phải quỳ ở đấy cho tôi, quỳ đến khi nào con bé hồi phục”

“Không, không, không phải việc của tôi, tôi sẽ không quỳ”

Đường Kỳ Kỳ bị đánh đến ù tai ù tai, nhưng cô vẫn cố hết sức chống cự.

“Không! Không liên quan đến tôi, tôi sẽ không quỳ!”

Bà Phùng giận dữ run lên, chỉ là một diễn viên nhỏ, tại sao không nghe lời bà ta?

Bà ta là bà chủ của công ty, là người có tài sản hàng nghìn tỷ, một con giun như Đường Kỳ Kỳ làm sao có thể chống chọi được?

“Bốp”

Bà ta nắm lấy mái tóc dài của Đường Kỳ Kỳ và kéo cô về phía Phùng Mịch Mịch.

Đường Kỳ Kỳ hét lên đau đớn, vùng vẩy tay chân, rồi sau đấy vô tình tát trúng bà Phùng.

Bà Phùng cảm thấy mặt đau nhói, theo bản năng bà buông Đường Kỳ Kỳ ra.

“Tôi muốn gọi cảnh sát, tôi muốn gọi cảnh sát!”

Đường Kỳ Kỳ vùng vẫy muốn thoát ra, sau đó lại đẩy bà Phùng ra, lấy điện thoại di động ra hét: “Tôi muốn kiện bà đánh người”

Mấy cô bạn gái hét lên: “Kỳ Kỳ, đừng gọi cảnh sát, mau trốn đi”

Bà Phùng này rất hung dữ, tốt hơn là nên tránh đi trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK