Mục lục
Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Du Tố Tố ăn dưa,"Đúng là có chút kỳ quái, nhưng nói không chừng là... chính là gặp được tình yêu đích thực?"

Diệp Tuyền nhìn Du Tố Tố đang phụ họa, cắt ngang bầu không khí hóng drama, đi thẳng vào vấn đề/"Muốn tư vấn tình cảm thì nên tìm người chuyên nghiệp hơn. Kiều Vượng ảo tưởng về tình cổ, đúng là có, nhưng rất hiếm thấy."

Lý Hồng Vân cảm thấy có chút không được tự nhiên, kiên trì hỏi,"Thật không có loại phù chú nào có thể để cho đầu óc người ta tỉnh táo lại sao?"

Diệp Tuyền lắc đầu.

"Vậy nếu như gần đây bọn họ mà tới ăn cơm, có thể làm phiên bà chủ Diệp hay không, ừm, nói vài câu thôi, không cần nói quá nhiều, liền nói mấy câu như là nhân duyên không tốt lắm..." Lý Hồng Vân còn chưa bỏ cuộc mà hỏi thêm.

Diệp Tuyền hiểu rõ,"Lừa gạt."

Lý Hồng Vân xấu hổ mà cười cười.

Kiều gia không thể thuyết phục được con gái từ mặt chính diện, vậy chỉ có thể cân nhắc việc nói bóng nói gió làm ảnh hưởng một chút. Nếu tìm đại sư khác, lại lo lắng chẳng may thật sự có cái gì không tốt, chậm trễ liên hỏng bét, Lý Hồng Vân lúc này mới nghĩ đến việc mời Diệp Tuyền nhìn xem.

Hai vợ chồng Kiêu Nghiệp nói không nổi, cũng may là trước mắt bạn thân Kiều Tinh còn duy trì liên lạc, nghe nói gân đây đang khuyên cô ấy ra ngoài giải sâu ăn một bữa cơm. Nghĩ rằng nếu muốn đi, thì quán ăn khuya đúng là nơi thích hợp nhất!

Diệp Tuyền lười quản việc người khác, nhưng suy nghĩ một chút vẫn nói,"Nếu bọn họ tới, tôi sẽ thuận tiện xem xem.”

Khách tới cửa, nếu trên người thật sự có thứ gì đó kỳ quái, Diệp Tuyền nhìn cũng thấy khó chịu, nên sẽ thuận tay dọn dẹp một chút."

"Được được được! Như vậy là được, như vậy tôi liên yên tâm rồi!" Lý Hồng Vân mừng rỡ, cô ta nhanh chóng trở về cầm ngày sinh bát tự của Kiều Tinh ra, còn có cả một đống lời khuyên bảo tốt đẹp.

Diệp Tuyên không cảm thấy hứng thú đối với chuyện này, nhưng ngược lại là Du Tố Tố lại chạy tới góp vui, thò đầu nhìn.

Có lẽ là người Kiều gia lo lắng Kiều Tinh nghe không lọt, nên thậm chí không nói thẳng nhưng lời như bát tự không hợp hay đại hung các thứ, chỉ là chọn chút lời như sẽ trở ngại..., hy vọng có thể làm cho cô ấy cẩn thận suy nghĩ một chút.

Thấy Du Tố Tố cảm thấy hứng thú, Diệp Tuyền liền dứt khoát mà giao nhiệm vụ này cho cô ấy.

"Cũng sắp đến lễ Thất Tịch rồi, nhất định không thể để cho tra nam đón lễ Thất Tịch được! Sức mạnh nhờ ăn dưa trong nhiều năm qua của tôi, cuối cùng thì hôm nay cũng được dùng tới rồi!" Tinh thần Du Tố Tố liền phấn chấn lên, bắt đầu nghiên cứu lời thoại để lừa dối bộ não yêu đương đang lạc đường biết quay đầu lại, thuận tiện mở bộ phim truyên hình, bắt chước từng bước theo ngữ khí cách nói của thân côn*.

* thần côn: chỉ những người thường giả danh ma quỷ, thầy bói để lừa gạt mọi người. "Ngaol" Bé An An học theo cô ấy, cũng vung nắm đ.ấ.m nhỏ.

Diệp Tuyền liền bật cười.

Còn chưa gặp được Kiều Tinh thì một người quen khác đã tới quán ăn khuya trước.

Thanh Tĩnh đeo kiếm gỗ đào trên lưng, vừa vào cửa, ngửi thấy mùi tôm hùm đất xào, liền không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.

Diệp Tuyền cảm thấy mỹ mãn mà ăn xong một phần của mình, chậm rãi lau tay,Muốn một phần?"

"Tôi chỉ có thể ăn cay cay chút thôi, không thêm hành." Thanh Tĩnh sắp thèm đến phát khóc, cố dời ánh mắt nhịn xuống, lấy một tấm thiệp mời từ trong tay áo ra.

"Hội nghị nghiên cứu hàng năm của thanh niên tu sĩ Huyền học... triển khai vào một ngày trước đêm Thất Tịch, thời gian hai ngày?" Diệp Tuyền đọc tiêu đề và thời gian, chậc một tiếng,"Cảm ơn đã mời. Nhưng tôi là một bà chủ nhỏ của quán ăn khuya, sẽ không đi."

Ít nhiều cũng có chút không ổn, lễ Thất Tịch sao lại đi mở cuộc họp gì đó. Không đúng, vốn dĩ cô cũng không có ý định đi.

Thanh Tĩnh đỏ mặt/"Thật ra, thật ra cũng là cơ hội để mọi người làm quen với nhau một chút..."

Diệp Tuyền:...

Du Tố Tố bỗng nhiên tỉnh ngộ,"Tu sĩ các người cũng thúc giục kết hôn xem mắt à! Cái gì mà Thiên sư bá đạo yêu tôi-"

"Khụ khụ khụ!" Thanh Tĩnh không nhịn được mà ho đến mức kinh thiên động địa, muốn cắt đứt danh sách phim truyền hình m.á.u chó của Du Tố Tố.

Diệp Tuyền vuốt ve kiếm gỗ đào nhỏ trong túi, khẽ cười lắc đầu,"Không cần thiết. Lần sau có cơ hội, thì lại đến Bạch Vân Quán tham quan."

"Vậy em trở về nói với sư thúc."

Tiểu đạo sĩ Thanh Tĩnh ngồi ngoan ngoãn ở trên ghế, cái đầu tròn nhỏ lắc lư qua lại, háo hức nhìn Diệp Tuyền,"Vậy em muốn một phần tôm hùm đất, lại đóng gói thêm hai cân... À, mười cân!"

Chuyên môn đến đưa thiệp mời cho Diệp Tuyền, dù bị từ chối, nhưng tuyệt không ảnh hưởng đến sự thèm ăn.

Còn hơn một tuần nữa là lễ Thất Tịch, các tuyên truyền đầy bong bóng màu hồng đều xuất hiện trong các trung tâm mua sắm hay trên TV trên khắp đường phố. Không chỉ là người đi đạo quán chùa miếu câu nhân duyên nhiều hơn, mà các quán nhỏ bên đường đều có thêm các loại vật phẩm trang sức nhỏ như ví tiền nhân duyên, hoa đào chuyển vận để thu hút làm ăn.

Tất cả mọi người đều thích thứ mang ý nghĩa tốt, nhất là những đôi tình nhân bị vây trong tình yêu cuồng nhiệt lại càng như thế.

"Tinh Tinh, lên xe thôi." Bách Hi hạ cửa sổ xe xuống, gọi bạn thân đang quanh quẩn trước cửa tiệm trang sức nhỏ gân một thôn trong thành phố.

Kiều Tinh cầm hai cái túi nhỏ một cái màu hồng một cái xanh dương lên xe, vui vẻ mà khoa tay múa chân,"Có đẹp không? Mình và Việt Dương mỗi người một cái, mặc thêm Hán phục tình nhân khẳng định là rất thích hợp!" "Đẹp." Bách Hi khen một câu, giả vờ như là lơ đãng đề cập đến sở thích chung của hai người,"Tinh Tinh, đã lâu rồi cậu không mua Hán phục nhỉ? Vừa đúng lúc hôm nay ăn cơm xong, đến chỗ mình ở một đêm, cậu thử xem mấy bộ mà mình mua có đẹp không. Chúng ta đã lâu không ở cùng nhau, bạn trai cậu sẽ không hẹp hòi như vậy chứ?”

"Không phải là Việt Dương hẹp hòi! Hôm nay mình không ăn cơm cùng Việt Dương, lại không về nhà, anh ấy tăng ca về sẽ lo lắng." Kiều Tinh không cần nghĩ ngợi liền từ chối.

Bách Hi im lặng một chút, thay đổi vấn đề/Anh ta tốt nghiệp hơn một năm, tăng ca nhiều như vậy, có thể cùng cậu đón lễ Thất Tịch sao?"

Kiều Tinh nhìn điện thoại di động, không thấy tin nhắn của bạn trai.

Thường ngày nếu sắp đến giờ ăn tối, cho dù không có cách nào trở về cùng nhau ăn cơm, bạn trai cũng sẽ gửi tin nhắn dặn dò cô ấy, nhớ tới cuộc trò chuyện cô ấy liền cảm thấy ngọt ngào. Nhưng có lẽ là quá bận rộn, tin nhắn gửi đến cũng càng ngày càng ngắn gọn.

Kiều Tinh không nhịn được mà sờ sờ dây chuyền mặt quả cầu vàng nhỏ bạn trai tặng trên cổ, lại trở nên kiên định trở lại, nở một nụ cười ngọt ngào,"Cậu không biết cái gì hết, mỗi ngày đều là anh ấy quét dọn vệ sinh và nấu cơm. Việt Dương thương mình như vậy, không có cách nào cùng nhau đón đêm Thất Tịch cũng không sao, mình có thể đóng gói đồ ăn trở vê cùng nhau ăn!"

Bách Hi thử hỏi: "Tiên còn đủ dùng không? Hay là cậu đi nói với chú dì..."

"Không cần!" Kiều Tinh đột nhiên tức giận,"Mình biết mình ngốc, không chống đỡ nổi công ty, bọn họ vốn cũng dự định giao cho con rể, dựa vào cái gì mà mà Việt Dương lại không được! Việt Dương tài giỏi như vậy, cho dù không có sự giúp đỡ của họ, anh ấy cũng có thể thành công! Không phải họ vừa lấy lại nhà và xe mà họ đã cho mình sao? Mình không quan tâm, Việt Dương sẽ kiếm lại cho con chúng mình!"

Bách Hi cảm thấy đau đầu.

Còn chưa kết hôn, đều đã nghĩ đến cả con cái. Mỗi khi nói đến xung đột trong nhà và bạn trai, người bạn thân có tính tình tốt từ nhỏ liền giống như là thay đổi thành người khác.

Bách Hi thuận theo lời cô ấy mà an ủi vài câu, cuối cùng cũng đến nơi.

Kiều Tinh đánh giá quán ăn/"Sao lại là một quán cơm nhỏ như vậy. Nơi này có thể có cao nhân gì chứ? Ăn cơm cũng không biết có sạch sẽ hay không...

Bách Hi ngăn cô ấy oán giận,"Cậu quên là mình đã nói gì với cậu rồi sao, cửa hàng này rất hot ở trên mạng. Hơn nữa, chị gái của mình cũng chính là do bà chủ quán ăn này giúp, cô ấy có thể thấy quỷ thần. Cao nhân lánh mình nơi phố thị mà, đến cũng đã đến rồi, tính xem hoa đào của cậu thế nào, xem xem khi nào có thể tu thành chính quả với Việt Dương nhà cậu?”

Kiều Tinh thích nghe cái này, vào cửa nhìn thấy một tiểu đạo sĩ ngồi ở một bên, lại càng tin thêm vài phân.

Cô ấy vừa mới vào cửa, Diệp Tuyền nhìn lướt qua, liền nhíu mày.

Một mùi vị kỳ quái, còn có âm khí... Là cái gì vậy?

Kiều Tinh đi thẳng về hướng tiểu đạo sĩ Thanh Tĩnh, còn chưa tới gần hỏi thăm, Thanh Tĩnh vừa ngẩng đầu lên liền sửng sốt một chút.

"Thiện tín*, tôi thấy Hồng Loan tinh động của cô..."

*Thiện tín: hay chỉ những người có niềm tin vào Phật pháp, đạo pháp. Kiều Tinh mặt lộ vẻ vui mừng, chợt nghe Diệp Tuyền miễn cưỡng bổ sung một câu/Ấn đường biến thành màu đen, hoa đào gặp sát."

Sắc mặt Kiều Tinh đột nhiên thay đổi: "Các người nói hươu nói vượn cái gì vậy!"

Du Tố Tố mới vừa quấn lấy đòi Diệp Tuyền đốt cho cô ấy một bộ đạo bào để đóng giả làm đại sư đi ra, bỗng phát hiện tình huống thay đổi thì có chút mơ hồ: Vậy thì, còn cần tôi lừa dối não yêu đương quay đầu là bờ sao?

"Các người muốn bán loại pháp khí hay là phù chú gì đúng không? Nếu muốn tiền, các người cũng không thể hù dọa người khác như vậy chứ. Tôi cùng bạn trai tôi ở chung rất tốt, ngay cả hung dữ anh ấy cũng chưa từng hung dữ với tôi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK