Mục lục
Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tai họa ngày hôm nay, nếu nữ đầu bếp phẫn nộ trút giận cũng có dấu vết để lần theo.

Cái danh đào hoa sát này không tệ chút nào.

Mẹ Tiền lại đánh con trai thêm hai cái, Tiền Việt Dương quay đầu nhìn Kiều Tinh, rên rỉ cố gắng thu hút sự chú ý của cô ấy.

Mẹ Tiền trừng mắt nhìn anh ta rồi nhìn Kiều Tinh,"Muốn cưới nó không? Thứ mà cháu đang mang rất nguy hiểm. Có người trong nhóm đã dạy nó những thứ lừa đảo này, và đặc biệt là yêu cầu thù lao. Đây là mệnh của cháu, sau đám cưới nó sẽ có tất cả, cháu cứ thế mà c.h.ế.t đi sao?"

Mẹ Tiền nói xong không khỏi ghét bỏ, Biết nó nói cháu như thế nào không? Nói cháu ngu xuẩn giống như heo mẹ, nó dỗ dành đại tiểu thư cháu đã sớm mệt mỏi! Cháu c.h.ế.t coi như xong, hai mạng già của ba mẹ cháu thật đáng thương. Nếu là lão nương, xuống địa phủ cũng phải xông lên đánh nó!"

Kiều Tinh run lên một chút.

Dù có bối rối đến đâu, đối mặt với nguy hiểm đến tính mạng, cô ấy vẫn tỉnh táo một chút. Hơn nữa, đây không chỉ là việc của riêng cô ấy mà còn là cuộc sống của cả gia đình!

Cô ấy có thực sự cần phải làm những điều đó không? Cô ấy thật sự kém cỏi như vậy sao?

Phải rồi, cô ấy trở nên như thế này từ khi nào vậy?

Cô ấy vẫn luôn nghe lời ba mẹ, từng vì có người không tôn trọng mẹ mà chia tay với anh ta, sao bây giờ lại biến thành như vậy? Vì bạn trai mà nói ba mẹ không tốt, tức giận bỏ nhà ra đi, thậm chí vừa nghe nói ba mẹ làm sai chuyện không đi điều tra mà lập tức tin tưởng...

Đây là độc lập sao? Không, cô ấy chỉ tình nguyện nghe lời một người bạn trai mới quen một năm, cũng không chịu nghe lời ba mẹ.

Đôi mắt Kiều Tinh phiếm hồng, dân dần có chút không nhận ra chính mình.

"Tinh Tinh" Tiền Việt Dương cuối cùng giãy giụa nặn ra một nụ cười tự cho là anh tuấn.

"Đừng nghe mẹ anh nói bậy, bà ấy chính là quá tức giận thôi... Anh từng có mối tình đầu, nhưng cô ấy làm sao so được với em, anh chính là lo lắng cho em, biết em sẽ tức giận mới không dám nói với em. Sau đó cô ấy muốn dây dưa với anh, anh cũng không để ý tới cô ấy! Tinh Tinh, em biết đấy, anh đối xử với em như thế nào? Sao em có thể mắng anh như vậy? Anh yêu em còn không kịp a! Nếu không phải yêu em, sau khi tan ca anh cũng sẽ không đêm hôm khuya khoắt chạy xa như vậy tới bên em đâu!"

Anh ta chờ mong nhìn về phía Kiều Tinh, đợi cô ấy mở miệng, trông cậy vào cô ấy có thể cứu mình. Nhưng mà anh ta cười, tác động đến miệng vết thương, khuôn mặt có vẻ sưng lên càng trở nên dữ tợn.

Tất cả mọi chuyện xuất phát từ Kiều Tinh, Kiều Tinh nói không truy cứu, chẳng lẽ người khác còn có thể truy cứu sao?

"Anh bây giờ còn muốn chèn ép Tinh Tinh của chúng tôi! Mẹ anh đều bị anh làm cho tức c.h.ế.t rồi, anh bây giờ không phải thứ gì tốt!" Bách Hi nhổ vào anh ta một cái.

Bách Hi nhìn Kiều Tinh vẫn ngơ ngác, nhịn không được kéo cô ấy: "Cậu đừng giả ngu nữa!"

"Tớ..." Kiêu Tinh cầm tay bạn thân, có chút sợ bộ dáng quỷ hồn hung dữ của mẹ Tiền, cũng tránh được ánh nhìn chăm chú của Tiên Việt Dương. Sợ hãi và cảm giác phức tạp d.a.o động không ngừng trong lòng, thật vất vả mới có chút tỉnh táo để nghĩ thông suốt, cô ấy sợ nhìn thêm vài lần, chính mình lại không hạ quyết tâm được.

"Tớ tớ có thể báo cảnh sát không? Nhưng hình như còn chưa xảy ra chuyện gì... Kiều Tinh do dự, không chắc chắn lắm.

Bách Hi vừa mừng vừa sợ: "Đúng rồi! Báo cảnh sát trước rồi nói saul"

Tiền Việt Dương bất ngờ không kịp đề phòng bị con mồi trong mắt anh ta đã dạy dỗ tốt, chỉ đợi thu hoạch bị đ.â.m ngược lại một đao, nhất thời có chút ngạc nhiên.

Tiền Việt Dương phản ứng cực kỳ nhanh chóng, lập tức vứt bỏ kế hoạch nhìn về phía Kiều Tinh, ôm lấy mẹ Tiền khóc đến mặt giàn giụa nước mắt,"Mẹt"

Mẹ Tiền giơ cao tay tát anh ta một cái, lực ra tay của bà ấy rất mạnh, giống như muốn đánh c.h.ế.t anh ta vậy, Cảnh sát không quan tâm cũng không sao! Nuôi con trai như này thì có ích lợi gì? Dù sao thì cũng phải chết. Để người khác chỉ trích sau lung thà rằng cứ để lão nương tự mình đánh chết! Dù sao, cũng là do lão nương sinh. Mẹ đã nuôi mày lớn như vậy, đến lúc phải đòi lại mạng rồi!"

"Mẹ?!" Tiền Việt Dương cuối cùng cũng tỏ ra hoảng sợ, cho đến khi mẹ Tiền qua đời và hôn ma của mẹ Tiền xuất hiện, anh ta không nghĩ rằng mẹ anh ta, người đã chăm sóc anh ta cả đời, sẽ thực sự tấn công anh ta.

"Được rồi." Diệp Tuyên nhìn trò khôi hài này, lười biếng ngáp một cái,"Người phụ trách đến rồi."

Nửa đêm bị gọi tới tăng ca, Lộ Băng vừa mới vào cửa: Sao tôi lại cảm thấy mình là chân chạy việc vậy?

Thời gian Diệp Tuyền kêu dừng vừa đúng lúc, Tiền Việt Dương vừa mới bị đánh đến mặt mũi bâm dập không bò dậy nổi, ôm bụng đau đến mức chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi kêu "Mẹ", vừa vặn là lúc đau nhất nhưng còn chưa nguy hiểm đến tính mạng.

Có rất nhiều người tạo nghiệp và bị quỷ trừng phạt, Cục quản lý đã sớm chuẩn bị sẵn một bộ thủ tục. Lộ Băng giả vờ như không nhìn thấy màn đánh đập dã man của Tiền Việt Dương, trịnh trọng xuất trình giấy tờ chứng nhận và hợp tác với Kiều Tinh để đưa hai người về cục.

Mẹ Tiền tức giận lại đạp một cước, mới bị tổ điều tra đặc biệt ngăn cản.

Mẹ Tiền nhiều lần xác nhận với lực lượng cảnh sát và Cục quản lý: "Nó thật sự có thể được cải tạo tốt sao? Tôi nói cho các cậu biết, nó không phải là người tốt, những người trong nhóm đấy dạy người khác hại người cũng không phải thứ tốt lành gì, tốt nhất là đừng bỏ sót ai."

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, mẹ Tiền quay đầu lại và bay vê phía Diệp Tuyền. Đi được nửa đường, bà ấy quỳ xuống và tỏ lòng thành kính."Cảm ơn đại sư đã cho tôi đi ra ngoài. Đại ân đại đức của đại sư, tôi nguyện ý vì đại sư mà làm trâu làm ngựa!"

Mẹ Tiền đi theo bên cạnh Tiền Việt Dương, vừa tức giận vừa khó chịu, không khống chế được âm khí của mình. So với bị âm khí ăn mòn, mẹ Tiền càng thích mắng chửi, đánh cho thằng khốn này một trận.

Bái được một nửa, Diệp Tuyền ngăn bà ấy lại, thanh âm thản nhiên nói,"Trâu ngựa thì không cần. Phối hợp điều tra sớm ngày đi tới địa phủ đi."

Tiền Việt Dương cuộn tròn trên mặt đất, ánh mắt tràn đầy oán hận nhìn về phía bọn họ, không thể tưởng tượng nổi nói,"Bà ấy là quỷ! Bà ấy là quỷ!! Các người sao lại đi tin lời một con quỷ nói chứ?"

"Chậc, thối muốn chết, câm miệng." Diệp Tuyền rút ra một tờ khăn giấy, quăng ra ngoài. Chiếc khăn giấy được ném vào mặt Tiền Việt Dương, chiếc khăn giấy nhẹ bỗng nhiên biến thành một cái vỉ đập ruồi to lớn, cứng ngắc, trong nháy mắt bịt kín miệng anh ta, lực đẩy khiến cả người bay về phía sau một đoạn ngắn, đập vào chân Lộ Băng rồi dừng lại.

Từng tận tay chạm vào thi du và chưa từng cách ly xử lý tốt, bản thân Tiên Việt Dương cũng có ảnh hưởng của âm khí, nhưng anh ta lại hoàn toàn không nhận thức được.

Đây chính là lý do tại sao hôn ma của những người thân ruột thịt thoát khỏi sự tìm kiếm của quỷ sai.

Nếu như nói mùi t.h.i t.h.ể trên người của Kiều Tinh là 10% thì của Tiền Việt Dương là 50%. Cuối cùng, sau khi hai bên làm rõ, Cục quản lý cũng tới, Diệp Tuyền đã thu dọn hành lý cho bọn họ, có thể lập tức rời đi.

Du Tố Tố bất lực nhìn khẩu vị ăn uống hôm nay của bà chủ giảm đi đáng kể, có người đ.â.m vào cửa kho gõ, cô ấy không khỏi rụt cổ lại.

Vừa ngẩng đầu lên Diệp Tuyền đối diện với khuôn mặt thống khổ của Lộ Băng.

"Không sao đâu, tôi không thể c.h.ế.t được." Diệp Tuyên lấy khăn giấy ra lau tay như không có chuyện gì xảy ra, đồng thời đưa ra một ít tin tức coi như quà biếu: "Cẩn thận lau sạch dầu trên thi thể. Cái này là dành cho linh hồn của bọn họ sau khi chết, còn có "Vòng cổ chân thành" trên mạng tốt nhất là cùng nhau xem qua, bù đắp những thiếu sót trong công việc của mình."

Lộ Băng thở dài một hơi, sai người vào lấy đi.

Cửa hàng quán ăn khuya cũng đã đến thời gian đóng cửa,"công dân nhiệt tình" Diệp Tuyền, vừa vặn cùng nhau làm xong ghi chép.

Hai người Bách Hi và Kiều Tinh vừa trải qua một hồi kinh hách, nhìn Diệp Tuyên giống như nhìn thấy đùi vàng, thấy Diệp Tuyền quen biết người tới, mới thả lỏng một chút.

Diệp Tuyền:...

Tổ điều tra đặc biệt do Cục quản lý và cảnh sát liên hợp thành lập đã đến, đỡ Tiền Việt Dương rời đi, Tiền Việt Dương thấy mấy người trong đó mặc cảnh phục, có thể nói là "lợn c.h.ế.t không sợ nước sôi" hỏi thế nào cũng không nói.

Mẹ Tiền đứng lên đề nghị hợp tác điều tra.

Bà ấy có chút khẩn trương, Đại sư tôi nuôi ra một rác rưởi, coi như đứa con này đã chết. Nhưng sau khi tôi đi xuống địa phủ, ma quỷ khắp cả nước sẽ biết tôi, không được nói sau lưng tôi. Đây có được coi là sự chuộc tội của tôi không? Diêm Vương gia sẽ không cho tôi vào chảo dâu chứ?"

Ôi, đã bắt đầu kinh doanh thể diện trong địa phủ rồi.

Mấy ngày nay mẹ Tiền đi theo bên cạnh nhìn Tiền Việt Dương gạt người như thế nào, liên lạc với đồng bọn như thế nào, chỉ cần trong khoảng thời gian này Tiền Việt Dương đã làm chuyện gì, bà ấy đều có thể nói ra.

Tiền Việt Dương không phối hợp cũng không sao, có quỷ phối hợp là được.

Diệp Tuyên ngáp một cái, tiễn Lộ Băng thắng lợi trở về.

Ngay khi quán ăn đóng cửa, Diệp Tuyền đã vẫy tay với hai con quỷ một lớn một nhỏ đang háo hức theo dõi trong cửa hàng: "Dọn dẹp đi."

Để cho mùi lạ trong quán ăn lưu lại thêm một giây, đều là vũ nhục đối với thức ăn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK