“Bảo Nhi!” Diệp Tinh xem video, không khỏi cảm thấy chua xót.
“Chẳng trách lần đầu thấy Bảo Nhi mình lại có cảm giác quái dị như thế. Hóa ra cô bé đó là con của mình và Tiểu Ngư”. Diệp Tinh nắm chặt tay.
Ong…
Video trước mắt biến mất, bóng hình Bảo Nhi cũng biến mất theo. Hình ảnh cuối cùng còn đọng lại trong đầu Diệp Tinh chính là một cô bé đáng thương nằm sấp trên mặt đất.
“Hiền giả vận mệnh đại nhân, bây giờ Bảo Nhi đang ở nơi nào? Sao cô bé lại trở nên như thế?” Diệp Tinh nhịn không được hỏi.
Nghe câu hỏi của Diệp Tinh, hiền giả vận mệnh bình tĩnh đáp: “Như ta vừa nói lúc nãy, một khi sinh mệnh do quả âm dương Huyền Minh tạo ra ra rời khỏi quả thì sức sống của sinh mệnh đó sẽ từ từ mất đi. Cuối cùng sẽ khô kiệt mà chết. Quả âm dương Huyền Minh rất ít sẽ bởi vì dính máu mà tạo ra sinh mệnh. Nhưng nếu tạo ra được thì sẽ sinh ra hai sinh mệnh. Một sinh mệnh được giữa lại còn một sinh mệnh khác bị bỏ đi. Hiển nhiên hình ảnh ngươi vừa thấy là của sinh mệnh bị vứt bỏ kia”.
“Vậy bây giờ cô bé đang ở đâu?” Diệp Tinh truy hỏi.
Lúc này đây hiền giả vận mệnh nghe xong câu hỏi mà lại không có chút phản ứng nào.
Diệp Tinh sửng sốt, sau đó hắn lập tức hồi phục tinh thần. Một cỗ hàn ý bất giác trồi lên từ đáy lòng.
Người trước mắt chính là Thánh Tôn Vũ Trụ, một trong số những người mạnh nhất vũ trụ. Vừa nãy hắn quá mức lo lắng nên đã xem nhẹ chuyện này. Hắn lấy đâu ra tư cách mà hô to gọi nhỏ với cường giả bậc này chứ.
Hít sâu một hơi, Diệp Tinh trịnh trọng nói: “Hiền giả vận mệnh đại nhân, vừa rồi ta nghe được có hai đứa nhỏ lưu lạc bên ngoài nên khó tránh khỏi kích động. Chỉ cần ngài nói cho ta biết hai đứa nhỏ đang ở nơi nào, dù ngài có điều kiện gì ta cũng sẽ đáp ứng”.
Hiện tại hắn vô cùng lo lắng, nghĩ đến Tiểu Bảo Nhi, hắn chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy cô.
Hiền giả vận mệnh bình tĩnh nhìn Diệp Tinh, dưới ánh nhìn thấp thỏm của hắn, qua một lúc lâu ông mới từ từ nói: “Vũ trụ sinh mệnh chi linh, mỗi một đạo đều là độc nhất vô nhị. Một đạo sinh mệnh có huyết mạch của ngươi đang ở chỗ quả âm dương Huyền Minh. Tìm được quả âm dương Huyền Minh thì tự nhiên ngươi sẽ tìm được huyết mạch của mình. Còn về vị trí cụ thể thì ta rất khó phát hiện”.
“Về vị trí của một đạo sinh mệnh khác thì ta có thể nói rõ cho ngươi. Nhưng ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta. Về sau ta phân phó ngươi một chuyện, ngươi nhất định phải chấp hành vô điều kiện, cũng đừng hỏi tại sao”. Hiền giả vận mệnh nhìn Diệp Tinh, rồi đưa ra một yêu cầu kỳ quái.
“Đương nhiên, sẽ không phải bảo ngươi đánh giết cường giả nhân tộc hoặc là vi phạm ý nguyện của ngươi. Khả năng đối với ngươi mà nói thì đây chỉ là một chuyện nhỏ bé không đáng kể”.
Nghe vậy, tuy cảm thấy kỳ quái nhưng Diệp Tinh vẫn gật đầu đáp ứng: “Ta đồng ý”.
Thấy Diệp Tinh gật đầu, hiền giả vận mệnh hơi mỉm cười. Ông ta vung tay phải lên, trong hư không bỗng xuất hiện một bức vẽ.
Hình ảnh biểu hiện một khu vực rất rộng lớn. Trong khu vực này có một tòa cung điện rất cổ quái. Khác với cung điện của loài người, hơn nữa nơi này có rất nhiều cường giả đi ra đi vào.
Trên người những cường giả này hơn phân nửa bị bao trùm bởi lân giáp màu đen. Thân hình vừa gầy vừa dài, khuôn mặt giống với yêu thú bò cạp. Đây rõ ràng là một tộc quần.
“Tộc Hạt Nguyên, một trong số các tộc quần bình thường trong vũ trụ. Trong đó có hai Thánh Hoàng vũ trụ, hơn mười vị Đại đạo chi chủ. Lúc này, con của ngươi đang ở trong đó”.
Hiền giả vận mệnh bình tĩnh nói: “Tộc Hạt Nguyên rất hứng thú với tìm kiếm bảo vật. Bọn họ có đội ngũ chuyên môn tìm kiếm bảo vật. Do được quả âm dương Huyền Minh tạo ra ra nên cô bé có thể chất đặc biệt. Am hiểu tìm kiếm các loại cơ duyên và bảo vật nên bị tộc Hạt Nguyên khống chế, bắt cô ấy luôn phải tìm kiếm”.
“Thảo nào” sắc mặt Diệp Tinh hơi trầm xuống, hắn nhớ tới rất nhiều điểm đặc biệt của Tiểu Bảo Nhi trong thế giới ảo. Thì ra là do quả âm dương Huyền Minh.
“Do được quả âm dương Huyền Minh tạo ra ra nên phải dùng những thứ có chứa nhiều linh lực như dược thảo và linh quả làm đồ ăn. Làm như thế mới có thể trì hoãn việc sức sống bị suy giảm. Đương nhiên còn có một biện pháp khác là dung nhập năng lượng của quả âm dương Huyền Minh vào người cô bé. Về sau sức sống sẽ không bị suy giảm nữa…” Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói, báo cho Diệp Tinh rất nhiều tin tức.
Diệp Tinh vẫn luôn cẩn thận lắng nghe. Chờ đến khi hiền giả vận mệnh dừng lại, hắn mới cung kính nói: “Cảm ơn vận mệnh đạo chủ đại nhân ní cho ta biết”.
“Được rồi, cái gì nên nói ta cũng đã nói”. Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói: “Ngươi muốn làm thế nào thì tùy ngươi, nhưng đừng quên ngươi đã đáp ứng điều kiện của ta”.
“Ta sẽ không quên”. Diệp Tinh trịnh trọng đáp.
Nghe vậy, hiền giả vận mệnh hơi mỉm cười, sâu trong đáy mắt ông ta có hào quang kỳ dị thoáng xuất hiện. Ông ta bước lên một bước, ngay sau đó bóng dáng đã biến mất.
“Tộc Hạt Nguyên sao?” Diệp Tinh lộ vẻ âm trầm.
“Số 11, tra cứu tin tức và đường đến chỗ tộc Hạt Nguyên cho ta!”
“Vâng thưa chủ nhân!” Ảo ảnh của số 11 xuất hiện trên đồng hồ đeo tay, vội vàng nói.
Xoạt!
Một vài tin tức về tộc Hạt Nguyên nhanh chóng xuất hiện giữa không trung.
“Tộc Hạt Nguyên rất ít, lãnh địa cũng không lớn. Nhưng dưới trướng có số nô lệ rất đông đảo…” Một ít tin tức nhanh chóng biểu hiện ra.
“Chủ nhân, đã quy hoạch xong con đường tốt nhất”.
Đang lúc Diệp Tinh nhìn tin tức, số 11 đã lên tiếng: “Thực lực của tộc Hạt Nguyên rất mạnh. Phỏng chừng linh hồn của một vị Thánh Hoàng đã có thể bao phủ toàn bộ phạm vi lãnh địa. Nếu bị phát hiện thì chắc chắn sẽ gặp nguy cơ sinh tử”.
Số 11 có trí tuệ của riêng mình nên đã đưa ra kiến nghị cho Diệp Tinh.
“Đi!”
Danh Sách Chương: