Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt ông ta còn có vẻ tự hào, đây là tự hào thân là cường giả nhân tộc.

- Tộc Không Nguyên có được một vị cường giả vượt qua chúa tể thế giới mà lại bị diệt trong thời gian ngắn sao? Diệp tinh kinh ngạc.

Chỉ là rất nhanh trong lòng hắn chợt có một tia kích động dâng lên.

Tuy rằng hắn không biết sức chiến đấu đỉnh cao của nhân tộc, nhưng thông qua lời nói của Mặc Uyên hoàn toàn có thể phán đoán được một chút.

"Trên thực tế, số lượng người của tộc Không Nguyên khá thưa thớt, sinh sôi nảy nở của bọn họ cực kỳ gian nan, hoàn toàn có thể trực tiếp rời khỏi hằng tinh để đi tới nơi khác." Mặc Uyên tiếp tục nói.

Diệp Tinh lẳng lặng nghe, không nói gì.

"Nhưng mà bọn họ cũng luyến tiếc từ bỏ truyền thừa. Truyền thừa đó là do người mạnh nhất tộc bọn họ lưu lại, chỉ có thể ở trong hằng tinh đó. Hơn nữa hằng tinh trải qua cải tạo đặc thù, cũng cần bọn họ bảo vệ, nếu không hằng tinh này sớm muộn gì cũng sẽ suy bại.”

Mặc Uyên cảm thán nói: "Truyền thừa kia cực kỳ có lợi đối với thiên tài lĩnh ngộ đạo tắc sinh mệnh cùng đạo tắc không gian, mà tộc Không Nguyên hoàn toàn chính là đứa con cưng của đạo tắc sinh mệnh cùng đạo tắc không gian, bọn họ luyến tiếc rời đi bởi vì có truyền thừa ở đây số lượng cường giả bọn họ có được cũng sẽ càng ngày càng nhiều."


Diệp Tinh gật đầu, cho dù là tháp đại đạo Tam Thiên của nhân tộc không ngừng bồi dưỡng lượng lớn thiên tài cũng vậy.

Nếu là không có tháp này, có lẽ tốc độ bồi dưỡng sẽ chậm lại rất nhiều.

- Bọn họ luyến tiếc rời đi, mà nhân tộc chúng ta cũng coi trọng truyền thừa kia, nhưng mà nếu như không có tộc Không Nguyên, truyền thừa cũng sẽ nhanh chóng sụp đổ, bởi vì truyền thừa kia chỉ có tộc Không Nguyên mới có thể bảo vệ tốt. Một khi nó sụp đổ, chúng ta sẽ không nhận được bất kỳ lợi ích nào.

- Cho nên nhân tộc chúng ta cùng tộc Không Nguyên đạt thành hiệp nghị, bọn họ có thể tiếp tục bình yên sinh hoạt trong hằng tinh kia, cùng tồn tại với nhân tộc chúng ta, nhưng khi nhân tộc chúng ta có thiên tài thuộc tính không gian, thuộc tính sinh mệnh cường đại xuất hiện, có thể trực tiếp yêu cầu tiến vào nơi truyền thừa của bọn họ, chiếm được một danh ngạch đi vào đó!

Mặc Uyên mỉm cười nói: "Truyền thừa của tộc Không Nguyên mỗi 100 nghìn năm mới mở ra một lần, mỗi lần cho phép hai người tiến vào, nếu nhân tộc chúng ta xuất hiện hai thiên tài lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh cường đại, hoàn toàn có thể chiếm được hai danh ngạch này!"

Diệp Tinh nghe nói xong, trong lòng chợt xuất hiện một tia hưng phấn, kích động.

Từ lời nói của Mặc Uyên hắn hoàn toàn có thể cảm ứng được khí phách của nhân tộc.

Ta có thể cho phép ngươi ở trên địa bàn của ta, nhưng khi ta có nhu cầu, ngươi phải nhường truyền thừa lại cho ta!

Nếu như ta không ngừng xuất hiện thiên tài lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, toàn bộ cơ hội truyền thừa của ngươi đều để cho ta!

Diệp Tinh nhớ tới bí cảnh Tinh Nguyên, bậc thang truyền thừa nơi đó cũng tương tự, chỉ cần mở ra, toàn bộ đám thiên tài đứng đầu nhân tộc có thể tiến vào đạt được chỗ tốt trong đó!

Trên mặt Mặc Uyên mang theo một nụ cười, tiếp tục nói: "Thực tế, trong lãnh thổ nhân tộc có rất nhiều ngoại tộc, những tộc này hoặc là giống như tộc Không Nguyên thỏa thuận quan hệ với nhân loại, còn có một vài tộc khác hoặc là bị thu phục, hoặc là bị trấn áp, tùy tình huống mà nhân tộc chúng ta còn có biện pháp đối phó khác nhau."

Lấy tộc Không Nguyên mà nói, nếu truyền thừa của tộc Không Nguyên không cần bảo trì, thì cứ trực tiếp chiếm lấy là có thể dùng, có lẽ khi đó nhân tộc cũng sẽ không lựa chọn loại quan hệ hợp tác này.

Đối với việc này Diệp Tinh cũng không cảm thấy có cái gì quá đáng.

Vũ trụ vốn là cá lớn nuốt cá bé, giữa các tộc đều có cạnh tranh, mà loại cá lớn cá bé này được biểu hiện rõ ràng giữa bản tộc và ngoại tộc.


"Nhưng mà chúng ta cũng không cần quản các loại chuyện của nhân tộc và tộc Không Nguyên làm gì, trực tiếp nghe theo an bài của nhân tộc đi tiếp nhận truyền thừa là được rồi.” Mặc Uyên cười nói.

Diệp Tinh cười gật đầu.

Thực lực hiện tại của hắn quá yếu, không cần nghĩ tới những chuyện này. Sau lưng có nhân tộc cường thịnh, hắn an tâm tiếp nhận chỗ tốt, gia tăng thực lực của mình là được.

- Đinh! Đang nói, bỗng nhiên đồng hồ Lâm Tiểu Ngư bên cạnh cũng vang lên.

Lâm Tiểu Ngư nhìn một chút, mỉm cười nói: "Diệp Tinh, cơ duyên của em cũng đến rồi."

Tin tức cũng là bên trong thành Thời Không gửi tới, cô sẽ tiến vào một khu vực khác để nhận truyền thừa.

"Tiểu Ngư, chúng ta đi nhận truyền thừa xong rồi lại gặp nhau." Diệp Tinh cười nói.

"Ừm." Lâm Tiểu Ngư gật đầu.

Nơi truyền thừa của bọn họ không ở cùng một chỗ, thậm chí cách nhau rất xa.

Dựa theo tin tức thành Thời Không gửi tới, bọn họ không có khả năng ở cùng một chỗ.


Nhìn hai người Lâm Tiểu Ngư, Băng Thanh tiến vào không gian trận truyền tống, Diệp Tinh cười nói: "Mặc Uyên tiên sinh, chúng ta cũng đi thôi!"

Trong mắt hắn tràn đầy vẻ chờ mong.

- Truyền thừa của tộc Không Nguyên, không biết sẽ như thế nào đây?

......

Trong tối tăm, yên lặng trong tinh không, lại có một chỗ chớp động quang mang vô cùng chói mắt.

Đây là một hằng tinh thật lớn, đường kính không biết là bao nhiêu, chiếm cứ một khu vực lớn trên tinh không.

Đây là Nhật Diệu Tinh, cũng là nơi sinh hoạt của tộc Không Nguyên.

Sâu trong ánh mặt trời, từng tòa cung điện san sát, trên đường phố, thỉnh thoảng có người đi tới đi lui.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK