- Lúc trước đám người Mặc Hồn chiến đấu với Diệp Tinh đều là do cá nhân, cơ hội truyền thừa cũng là đã có từ trước.
Hiện tại trừ phi Nham Hành cơ duyên truyền thừa thì Diệp Tinh mới đồng ý chiến đấu với họ.
Bọn họ nếu như ban cho, chẳng phải là nói bọn họ muốn Nham Hành đi đối phó Diệp Tinh, thậm chí đi đánh bại Diệp Tinh hay sao?
Cái này có ý nghĩa hoàn toàn khác. Mặt khác, quan trọng nhất là đám người Viêm Lăng cũng không dễ dàng phán đoán được thực lực của Diệp Tinh, thậm chí không thể xác định Diệp Tinh và Nham Hành ai mạnh hơn.
Nếu mà Nham Hành thắng, tự nhiên là mọi người thấy nên như vậy, còn nếu như thua, như vậy tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Dù sao giai đoạn hiện tại là khoảng thời gian xuất hiện nhiều thiên tài nhất trong mấy trăm triệu năm của tộc Không Nguyên bọn họ, nếu như ở giai đoạn này tất cả thiên tài bị Diệp Tinh càn quét hết, như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến tộc Không Nguyên bọn họ.
Vì vậy, lợi ích của việc không chiến đấu sẽ lớn hơn.
Đứng ở góc nhìn của tộc, bọn họ không hy vọng trận chiến này phát sinh.
"Lần Diệp Tinh ra tay này cũng khiến cho các tiểu tử này một chút kích thích. Nếu lợi dụng chuyện này cũng có thể có lợi đối với sự phát triển của tộc. Canter, chuyện này giao cho ông đi làm.” Lão giả Viêm Lăng phân phó.
"Ừm." Canter gật đầu.
......
Thời gian trôi qua, dần dần tộc Không Nguyên khôi phục bình tĩnh, mà Diệp Tinh còn đang ở trong điện truyền thừa công kích.
5 năm trôi qua.
Diệp Tinh đang yên lặng ở trong không gian.
Xoẹt!
Bỗng nhiên, một dao động hiện lên, Diệp Tinh lập tức biến mất.
Hắn xuất hiện ở bên ngoài cung điện.
- Nhân loại Diệp Tinh, 5 năm truyền thừa đã đến, đến lúc ngươi phải đi rồi! Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Tinh nói.
"Kết thúc rồi?" Diệp Tinh nhìn về phía cánh cửa kỳ dị phía sau ông ta, sâu trong đáy mắt tràn đầy vẻ vui sướng.
Trong đáy mắt Diệp Tinh ngập tràn sự vui mừng.
Năm năm truyền thừa, thu hoạch lớn nhất của hắn là lĩnh ngộ của kiếm trận Vạn Huyền tăng lên rất nhiều, lĩnh ngộ trọng điểm của hắn là một đạo kiếm quang.
Theo dự đoán trước đó của hắn, uy lực của kiếm trận Vạn Huyền hiện giờ khi thi triển ra chắc chắn sẽ mạnh hơn trước đây gấp đôi!
Giống như một thanh nhuyễn kiếm, thi triển không tốt thì ngay cả một mảnh gỗ cũng không đâm được, nhưng vận dụng lại rất tốt, thậm chí có thể đánh vỡ được cả nham thạch.
“Diệp Tinh!”
Bóng Mặc Uyên cách đó không xa lay động, lập tức xuất hiện bên cạnh Diệp Tinh.
Diêm Ma cười đi tới, nói: “Diệp Tinh, truyền thừa công kích đã kết thúc, ngươi có muốn tiến vào cung điện đổi bảo vật của tộc ta không?”
“Được!”
Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức gật đầu.
Hắn liên tục tám mươi bảy thiên tài Không Nguyên tộc, nhận được bốn bốn trăm nghìn điểm Không Nguyên, những điểm này hoàn toàn có thể đổi bảo vật của tộc Không Nguyên.
Nếu thật lập tức rời đi, đoán chừng những điểm Không Nguyên này chẳng có mấy tác dụng, dù sao Diệp Tinh cũng là nhân tộc, không thể tiến vào tộc Không Nguyên một cách không hạn chế được.
Rời khỏi khu vực truyền tống, mọi người đi về một phía.
“Nhìn kìa, là nhân loại Diệp Tinh.”
“Hắn ta đi ra từ trong cung điện truyền thừa.”
“Đáng tiếc, người trong tộc không ban truyền thừa, nếu không Nham Hành nhất định sẽ đánh bại Diệp Tinh!”
Một vài người nhìn thấy Diệp Tinh, lập tức không nhịn được truyền ra tiếng bàn tán.
Lúc này Diệp Tinh liếc nhìn mấy người đó một cái.
“Xem ra tộc Không Nguyên không ban thưởng truyền thừa cho Nham Hành.”
Nếu Nham Hành có truyền thừa, quả thực hắn đáp ứng lời khiêu chiến của Nham Hành.
Đối với đệ nhất thiên tài tộc Không Nguyên, Diệp Tinh rất hứng thú. Có điều tộc Không Nguyên đoán chừng cũng không muốn nhìn thấy kết quả cuối cùng.
Rất nhanh, mấy người đi tới một nơi, nơi đây có một tòa tháp khổng lồ chín tầng.
“Diệp Tinh, dù sau tộc Không Nguyên cũng là một tộc quân lớn mạnh, bí tịch, bảo vật bên trong rất nhiều, nếu ngươi muốn chọn thì chọn thứ mà thành Thời Không các ngươi không có ấy.” Mặc Uyên truyền âm nói.
“Tôi biết rồi.” Diệp Tinh không dừng bước, cũng truyền âm lại.
Nếu trùng nhau, tất nhiên hắn có thể đổi ở thành Thời Không, không cần đặc biệt tới nơi này.
“Diêm Ma.” Trước tòa tháp khổng lồ chín tầng, một ộng cụ lặng lẽ ngồi xếp bằng, ông ta nhìn về phía mấy người Diệp Tinh.
“Mộc Nguyên, ta đưa Diệp Tinh tới đổi bảo vật.” Diêm Ma chỉ tòa tháp khổng lồ phía sau, cười nói.
“Tiến vào đi!” Lão giả Mộc Nguyên nhìn Diệp Tinh một cái, gật đầu nói.
Cả ba người tiến vào trong cung điện.
“Bí tịch!” vừa bước vào trong cung điện, Diệp Tinh đã nhìn thấy rất nhiều bí tịch, còn có cả cả một quang cầu kỳ lạ, mỗi một quyển bí tịch và quang cầu đều có một cái giá tương ứng phía trước.
Lúc này trong cung điện có vài người tiến vào.
“Là nhân loại Diệp Tinh.”
“Hắn tới đổi đồ.”
“Không biết hắn sẽ đổi bảo vật gì!”
“Bốn trăm nghìn điểm Không Nguyên đó, nếu cho ta thì tốt biết bao, chắc chắn ta sẽ nhanh chóng đột phá tới đỉnh phong Hư Không Cảnh!”
Ánh mắt của tất cả mọi người trong cung điện đổ dồn về phía Diệp Tinh. Trong mắt phần đông còn có cả sự hâm mộ.
“Diệp Tinh, điện đổi bảo vật có chín tầng, tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba chia ra thành bí tịch các loại, tài nguyên tu luyện, áo giáp binh khí. Sáu tầng sau cũng dựa theo trình tự như vậy! Càng lên trên giá càng cao!” Diêm Ma cười giới thiệu.
Diệp Tinh gật đầu.
Bí tịch tuy quý, nhưng bởi vì có thể phục chế vô hạn, vậy nên trái lại giá cả thấp hơn chút.