Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Được rồi,trận chiến này chấm dứt ở đây đi!

Ầm ầm!

Lời nói vừa dứt, trong hư không khí thế dao động của từng thanh trường kiếm lần thứ hai bạo tăng.

"Cái gì?"

Cảm nhận được dao động trên trường kiếm, sắc mặt Khôn Lôi lại biến đổi.

Diệp Tinh lại còn dám che dấu thực lực!

Rắc rắc!

Cự kiếm huy động, tựa hồ mang theo uy lực của thiên địa, hư không run rẩy, phát sinh tiếng rắc rắc.

Sau đó ở dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Diệp Tinh đứng ở trong hư không, sau đó vung tay phải lên.

Xoẹt!

Cự kiếm trực tiếp chém xuống, hoàn toàn va chạm với ảo ảnh yêu thú mãnh hổ.


- Rống!

Yêu thú mãnh hổ rống giận, hắc sắc quang mang chớp động, khí lưu bốc lên, toàn bộ đài đấu võ lập tức bị bao phủ bởi hắc sắc quang mang, bạch sắc quang mang.

"Ai thắng vậy?"

Mọi người vây xem phía dưới cố nén dao động khủng bố, chờ đợi kết quả.

Hào quang tản đi, tình cảnh trên lôi đài lại hiện ra trước mặt mọi người, sau đó tất cả mọi người lập tức ngây dại.

Trên lôi đài, Diệp Tinh đứng ở trong hư không, mà thân thể Khôn Lôi trưởng lão chật vật rơi xuống mặt đất, khóe miệng của ông ta thậm chí còn phun ra từng ngụm máu tươi, cả người nhìn qua cực kỳ chật vật.

- Khôn Lôi trưởng lão thua?

"Diệp Tinh cách Khôn Lôi một đại cảnh giới, ba tiểu cảnh giới mà lại giành được chiến thắng cuối cùng?"

"Kỳ tích!"

Mọi người vô cùng khiếp sợ nhìn tình cảnh trên đài. Trận chiến này cuối cùng lại là Diệp Tinh thắng.

"Thầy!" Trong đám người, Kim Vũ nhanh chóng lao ra, đi tới bên cạnh Khôn Lôi.

"Ta thua rồi." Khôn Lôi nhìn về phía Diệp Tinh trong hư không, lại nhìn về phía Kim Vũ, lắc đầu nói: "Kim Vũ, Diệp Tinh không phải người ngươi có thể đuổi kịp, nếu như ngươi có thể đuổi kịp bóng lưng Diệp Tinh, thành tựu cả đời này của ngươi cũng sẽ không giới hạn."

"Con biết thưa thầy." Kim Vũ nắm tay, ngẩng đầu nhìn thanh niên trong hư không.

Thanh niên kia giống như mặt trời chói mắt, anh ta đã không còn ý đuổi theo trong lòng nữa rồi.

- Oa, Diệp Tinh thật sự đánh bại lão già xấu xa kia rồi? Nguyên Lệ Văn hơi giật mình.

Tuy rằng cô hy vọng Diệp Tinh có thể giáo huấn Khôn Lôi một chút, nhưng kết quả lại thật sự như vậy, cô ngược lại cảm giác có chút không chân thật.

Dù sao cảnh giới giữa Diệp Tinh và Khôn Lôi chênh lệch rất lớn.

Cho dù cô không thích tu luyện,nhưng cũng biết hư không cảnh đỉnh phong cùng chân linh cảnh đỉnh phong chênh lệch lớn cỡ nào!


- Khôn Lôi trưởng lão lại bại, thực lực của ta tương đương ông ta, nếu như ta cũng đi lên thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Tinh!

Bên cạnh Nguyên Lệ Văn chính là Khảm Nguyên cùng Tử Thược, lúc này Khảm Nguyên trầm giọng nói với Tử Thược.

Tử Thược lắc đầu, trong lòng càng hối hận.

- Diệp Tinh! Trong hư không, bóng dáng đám người Mặc Uyên vừa động liền đi tới bên cạnh Diệp Tinh.

- Ha ha, trận chiến này thật đặc sắc! Nguyên Lam mỉm cười nói.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng cũng mang theo một tia kinh dung, Diệp Tinh biểu hiện ra thực lực quá mạnh!

Hư không cảnh đỉnh phong lại dễ dàng đánh bại chân linh cảnh đỉnh phong, đây quả thực chính là kỳ tích!

Ông ta rõ ràng nhìn ra Diệp Tinh còn chưa dùng toàn lực.

Hiện tại Nguyên Lam hoàn toàn biết hàm nghĩa đại biểu thiên phú của Diệp Tinh rồi!

Nếu là một thiên tài hao phí hơn 10 nghìn năm, hoặc mấy trăm nghìn năm đạt tới bước này coi như là bình thường, thế nhưng Diệp Tinh đến bây giờ mới tu luyện có bao nhiêu năm?

Chưa đầy 100 năm!

Chỉ trong vài thập kỷ ngắn ngủi đã đạt đến bước này!

Chân linh cảnh đỉnh phong qua đi,chính là cường giả bất tử cảnh cường đại!


Diệp Tinh mỉm cười, nhìn Khôn Lôi chật vật phía dưới.

"Khôn Lôi này cũng không phải lĩnh ngộ rất sâu đối với đạo tắc hắc ám, có lẽ tương đương với lĩnh ngộ đạo tắc không gian của mình, thậm chí còn không bằng, cho nên không phải là đối thủ của mình!”

Trên thực tế, đại bộ phận cường giả chân linh cảnh đối với lĩnh ngộ đạo tắc cũng không sâu sắc, dù sao chạm tới đạo chi tâm liền có thể đột phá đến chân linh cảnh, dựa vào tài nguyên có thể đạt tới chân linh cảnh đỉnh phong.

Mà giai đoạn lĩnh ngộ đạo chi tâm rất khó.

Cho dù lấy thiên phú cường đại như Diệp Tinh, có được đạo mạch không gian, còn được cường giả bất tử cảnh, chúa tể thế giới chỉ điểm cũng thỉnh thoảng gặp phải khó khăn, càng không cần nói chân linh cảnh trong Thiên Lan giới này.

Nếu thật sự có thiên phú, có lẽ đã sớm được thu nạp vào trong thế lực lớn rồi.

Cho nên chỉ cần dùng lá bài tẩy cũng có thể đánh bại Khôn Lôi. Hắn thậm chí cũng chưa có hoàn toàn bộc phát hết thực lực đâu, đại khái chỉ bộc phát ra tám phần mà thôi.

"Diệp Tinh đại nhân, ta thua." Khôn Lôi đứng lên, lau máu tươi trên khóe miệng nói.

Mọi người đang nhìn, Khôn Lôi trưởng lão cường đại của bọn họ vô cùng chật vật, mà trên người thanh niên trong hư không kia không có bất kỳ vết thương gì, vô cùng chói mắt.

Cường giả hư không cảnh cường đại nhất gia tộc bọn họ không có bất kỳ tính so sánh nào với Diệp Tinh,

- Khôn Lôi trưởng lão, nếu đã chiến đấu rồi, vậy tôi có thể tiến vào dược viên chưa? Diệp Tinh mỉm cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK