Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời vừa dứt lời, Diệp Tinh liền nhanh chóng nói: "Thầy, con nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm."

Chỉ cần có thể cứu Lâm Tiểu Ngư, cho dù hắn hoàn thành một trăm khảo nghiệm cũng được.

"Ừm." Lăng Hằng gật gật đầu, muốn nói cái gì đó, nhưng vẫn không nói ra.

Ông ta nhìn Diệp Tinh: "Đạo chủ Quang Huyên ở vị diện Thất Huyền thuộc thế giới Tinh Lan. Ngươi đi Mục Vân giới, chỗ đó cách Thiên Lan giới rất gần, nơi đó sẽ có máy phi hành tốt hơn, ta lập tức liên hệ chuẩn bị phương tiện cho ngươi, như vậy ngươi đi vị diện Thất Huyền đại khái chỉ cần hai tháng thôi."

Hiện tại đạo chủ Lăng Hằng tự nhiên có thể lấy ra máy phi hành tốt hơn, nhưng thời gian cấp bách, ông ta cũng không kịp tới.

"Vâng!" Diệp Tinh vội vàng gật đầu nói.

Trong lòng hắn cảm kích, những thứ này đều là đạo chủ Lăng Hằng an bài cho hắn.

Với máy phi hành trên người hắn, còn không biết phải bay mấy tháng mới có thể đến đích.

Với tốc độ tiêu hao của lực sinh mệnh trong cơ thể Lâm Tiểu Ngư hiện tại, nhiều nhất có thể kiên trì ba tháng mà thôi.

Đạo chủ Lăng Hằng trầm giọng nhìn đệ tử của mình, trầm giọng nói: "Diệp Tinh, kỳ vọng càng lớn, thất vọng càng lớn. Ta chỉ muốn nói ngươi phải làm ra một cơ hội tốt để vượt qua thử thách. “ - Trong lòng ông ta thầm than, tính cách của Diệp Tinh ông ta tự nhiên là biết, trầm ổn, cẩn thận, chưa từng kinh hoảng thất thố như bây giờ?


Nếu cuối cùng thất bại, ông ta không biết Diệp Tinh sẽ như thế nào?

- Thưa thầy vô luận là khảo nghiệm gì, con đều sẽ thông qua! Ánh mắt Diệp Tinh kiên định nói.

Hắn không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ ra sao khi không hoàn thành khảo nghiệm.

"Anh Diệp Tinh, anh em đang ở hệ Ngân Hà, trên người anh ấy có máy phi hành đỉnh cấp, đi tới vị diện Thất Huyền chỉ cần 40 ngày thôi." Viên Viên một mực ở bên cạnh, nghe được lời của đạo chủ Lăng Hằng, liền nhanh chóng đi tới nói.

"Em lập tức liên lạc với anh trai em cho anh."

Nói xong cô liền nhấp vào đồng hồ trong tay.

- Đây là người của gia tộc Hư Mạc? Đạo chủ Lăng Hằng thấy được khuôn mặt tròn trịa kia, nhất thời kinh ngạc nói.

Chỉ là ông ta lại vội vàng nói: "Diệp Tinh, ngươi liền đi theo người của gia tộc Hư Mạc đi."

Càng nhanh đến vị diện Thất Huyền càng tốt. "Vâng thầy." Diệp Tinh gật đầu, sau đó nhìn về phía Viên Viên lại nói: "Cám ơn em, Viên Viên."

"Anh Diệp Tinh, anh không cần khách khí với em, hiện tại cứu chị Tiểu Ngư là quan trọng nhất." Viên Viên vội vàng nói.

Tất cả mọi người đều đi tới trước trận truyền tống chờ đợi.

Ước chừng qua 20 phút, không gian trận truyền tống chớp động, sau đó một máy phi hành nhanh chóng bay ra, một thanh niên diện mạo tương tự với Viên Viên, còn có một người đàn ông trung niên có một sừng, thân cao chừng mười mét xuất hiện.

Chính là hai người Húc Hồn cùng Lý Kham Tư.

"Diệp Tinh." Húc Hồn nhìn Diệp Tinh, cũng không nói nhảm gì, nói: "Chúng ta xuất phát đi."

"Cám ơn." Diệp Tinh ôm Lâm Tiểu Ngư nói.

Ánh mắt của hắn lại nhìn về phía con trai mình, lúc này trên khuôn mặt nho nhỏ của Diệp Lân tràn đầy nước mắt, từ khi Lâm Tiểu Ngư xảy ra chuyện cậu nhóc vẫn khóc cho đến bây giờ.

"Baba, ôm..." Diệp Lân nhìn ba mình, nước mắt lưng tròng.


"Tiểu Lân ngoan." Trên mặt Diệp Tinh miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói: "Con về nhà để ông bà nội chăm nhé, ba đưa mẹ đi chữa bệnh rồi trở về liền."

Nói xong Diệp Tinh lại nhìn về phía Mặc Uyên nói: "Mặc Uyên tiên sinh, phiền ông ở lại trên trái đất chăm sóc Tiểu Lân giúp tôi một chút."

Diệp Tinh không định mang theo Diệp Lân đi.

"Cái này..." Mặc Uyên hơi do dự một chút, nhiệm vụ của ông ta là bảo hộ Diệp Tinh.

Nhưng mà chỉ do dự một chút, ông ta liền gật đầu.

Có Lý Kham Tư ở đây, an toàn của Diệp Tinh cũng được bảo đảm. Hơn nữa mục tiêu của Diệp Tinh là trực tiếp đi tới trong thế lực của đạo chủ Quang Huyên,phạm vi thế lực như vậy cho dù có dị tộc cũng không có khả năng có cơ hội ra tay.

- Đi thôi! Nói xong, tất cả mấy người Diệp Tinh đều tiến vào trong máy phi hành.

"Oa oa, ba mẹ." Sau lưng truyền đến từng tiếng khóc tê tâm liệt phế của Diệp Lân.

Diệp Tinh cố nén không nỡ trong lòng, hắn hiện tại một mực luyện hóa năng lượng quả Thánh Tâm tiến vào trong cơ thể Lâm Tiểu Ngư, căn bản không rảnh phân tâm.

Lần này chính là đi tới thế lực đại đạo chi chủ,còn không biết cần hoàn thành khảo nghiệm gì, ngay cả đạo chủ Lăng Hằng cũng rất khó nói, có thể tưởng tượng được độ khó của nó ra sao.

Cho nên tốt nhất vẫn nên để Diệp Lân ở lại trên trái đất.


Vèo!

Không hề do dự,máy phi hành trong nháy mắt tiến vào không gian trận truyền tống, biến mất không thấy.

......

"Tiểu Ngư." Trong phòng máy phi hành, Diệp Tinh đang cẩn thận luyện hóa năng lượng quả Thánh Tâm tiến vào tim Lâm Tiểu Ngư.

Chỉ là lúc này lực sinh mệnh trên người Lâm Tiểu Ngư đã giảm xuống hơn 70%, chỉ còn lại không đến 30%.

"Tiểu Ngư, con của chúng ta mới vừa mới sinh ra em còn chưa thấy con lớn lên, em nhất định sẽ không có việc gì đâu." Diệp Tinh nhìn khuôn mặt Lâm Tiểu Ngư, nhẹ giọng nói.

Kiếp trước tận thế hàng lâm, Diệp Tinh giãy dụa trong tận thế, giống như xác chết, mãi cho đến ba năm sau mới nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư trên phế tích Tô Châu.

Thế nhưng, cuối cùng Lâm Tiểu Ngư vì cứu hắn mà chết ngay trước mặt hắn.

Một màn kiếp trước thỉnh thoảng hiện lên, giống như đã xảy ra ở rất xa rất xa, lại giống như vừa mới phát sinh ngay trước mắt.

"Tiểu Ngư, cho dù là như thế nào, anh đều sẽ hoàn thành khảo nghiệm của đạo chủ Quang Huyên, nếu mà khảo nghiệm thất bại, coi như là chết,anh cũng sẽ chết ở trong khảo nghiệm." Diệp Tinh nhẹ giọng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK