Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường, lúc này có 10 người đang đi bộ.

"Nhìn kìa, là người trái đất."

Mọi người chung quanh nhìn những người này, nhịn không được nhỏ giọng nói.

"Cô Hạ, cô xem những người kia đều đang nhìn chúng ta kìa." Một cô bé trông chỉ 10 tuổi tò mò nói.

"Số lượng người trái đất chúng ta trên Hệ Ngân Hà tuy ít, nhưng thân phận lại rất cao, những người này cảm thấy kính sợ mà thôi." Một cậu bé 10 tuổi khác nói với một khuôn mặt tự hào.

"Nhỏ giọng một chút." Hạ Lâm nhìn bọn trẻ, trầm giọng nói: "Bây giờ có gì đó đã xảy ra, chúng ta ở trong thiên hà không an toàn, mau đi mua vài thứ tốt rồi trở về trái đất thôi."

Nhiều năm đã trôi qua, bây giờ cô ta đã trở thành một giáo viên.

"Vâng." Mấy đứa trẻ gật gật đầu, sau đó tròng mắt một cô bé chuyển động một chút, lại tò mò hỏi: "Cô Hạ, em nghe nói trước kia cô và cô Trương cùng Diệp Tinh đại nhân và Lâm Tiểu Ngư đại nhân là bạn học?"

Trong mắt cô bé tràn đầy tò mò.

Nghe được câu này, Hạ Lâm nhất thời nhớ tới chuyện lúc trước, trên mặt lộ ra một tia phức tạp,.

Những người quen thuộc đã trở nên xa xôi hơn bao giờ hết.

"Tớ cũng nghe nói vậy." .


||||| Truyện đề cử: Mùa Xuân Của Tiểu Đào |||||

"Không chỉ có cô Hạ, còn có cô Trương cũng vậy." Mấy đứa trẻ khác cũng hào hứng nói.

Nói đến tên Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ sùng bái.

"Đương nhiên là đúng rồi, trước kia cô còn ở cùng ký túc xá với Lâm Tiểu Ngư nữa đấy." Trương Mộng mỉm cười đi tới, nhìn mấy đứa trẻ hưng phấn, nói: "Nhưng mà nếu các em biểu hiện rất tốt,cô có thể kể cho các em nghe một vài chuyện."

"Chúng em nhất định sẽ làm tốt!"

"Cô Trương, cô cũng không được gạt bọn em đâu đó."

Nghe vậy, mấy đứa trẻ đều rất phấn khích.

Nhìn bọn trẻ này, Trương Mộng cùng Hạ Lâm liếc nhau một cái, trong mắt đều có một tia phức tạp.

Không biết là lúc nào, bọn họ cũng còn trẻ như vậy, nhưng năm tháng lúc trước dường như đã trôi qua rất lâu rồi.

Mà toàn bộ trái đất cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất, có được biến hóa trước mắt, tất cả đều là bởi vì một người thanh niên kia.

Trong lòng Hạ Lâm thầm than, đã từng nhiều lần trào phúng đối với người thanh niên kia còn. Vừa nghĩ đến chuyện này, trong lòng cô ta liền tràn đầy hối hận.

"Người trái đất?" Trong đầu đang suy nghĩ, bỗng nhiên vài giọng nói lạnh lùng vang lên.

Mấy người đàn ông mặc áo giáp kỳ dị đi tới, trên người tản ra khí thế dao động khiến cho Trương Mộng cùng Hạ Lâm trong nháy mắt sắc mặt đại biến.

- Cường giả đạo tắc cảnh!

Hai người các cô hiện tại chỉ là ở thiên huyền cảnh đỉnh phong, còn chưa có đạt tới đạo tắc cảnh.

Trương Mộng cùng Hạ Lâm nhất thời chắn trước mặt những đứa trẻ này, nhìn mấy người đàn ông kia trầm giọng nói: "Các người là ai?"

"Không cần quan tâm bọn ta là ai, các ngươi là người trái đất là được rồi." Tên cầm đầu lạnh nhạt nói.

- Bắt bọn họ cho ta! Tay phải ông ta vung lên, trực tiếp ra lệnh.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Nhất thời bóng dáng mấy người phía sau bạo động, nhanh chóng lướt về phía đám người Trương Mộng, Hạ Lâm.


"Chuyện gì xảy ra vậy?"

“Những người này đi bắt người trái đất à?"

“Lá gan quá lớn phải không?"

Một số người vây xem tràn đầy khiếp sợ trong mắt, hiện tại có ai mà không biết địa vị của người trái đất trong thiên hà đâu?

Lúc trước thậm chí có cường giả bất tử cảnh chuyên xuất hiện bảo hộ an toàn cho người trái đất nữa.

- Các người dám ra tay đối phó chúng tôi?

- Diệp Tinh đại nhân sẽ không bỏ qua cho các người đâu!

Nhìn những người đi tới, trong mắt những đứa trẻ kia đều có vẻ sợ hãi, nhưng mấy đứa cầm đầu lại không chút sợ hãi, tức giận nói.

"Diệp Tinh? Tiểu tử ngươi chờ hắn từ thành Thời Không ra rồi nói sau!" Người đàn ông mặc áo giáp cười lạnh nói.

Ông ta cũng vươn tay phải của mình ra, trực tiếp hướng về mấy người Hạ Lâm.

Vút! Vút! Vút!

Đúng lúc này, xa xa từng đạo công kích bỗng nhiên đánh tới, lại có năm thanh trường thương bay ra, tốc độ nhanh đến cực hạn, trực tiếp bay về chỗ năm người mặc áo giáp.”

"Cái gì?" Những người này lập tức biến sắc, vội vàng ngăn cản.

Ông ta vừa rồi không hề cảm nhận được công kích, đợi đến khi công kích đến gần mới phản ứng được.


- Phanh!

Giống như một ngọn núi lớn đè lên, tên mặc áo giáp cầm đầu căn bản không ngăn cản được, thân thể trực tiếp bị trường thương này đánh trúng.

"Rầm rầm!"

Mặt đất thậm chí xuất hiện một vết nứt, tên cầm đầu này trực tiếp bị trường thương đóng đinh trên mặt đất!

Không chỉ có ông ta, còn có bốn người khác cũng đều bị như thế.

Duy nhất có khác biệt chính là, toàn bộ khí thế dao động trên người bốn người này biến mất, hiển nhiên đã chết, mà tên cầm đầu này lại không chết, nhưng đã bị trọng thương.

"Aaaa!!!" Tiếng kêu thảm thiết vô cùng thống khổ truyền ra.

Lúc này bốn phía lập tức an tĩnh lại, chỉ có tiếng kêu thảm thiết vang lên. Mọi người nhìn về phía một chỗ, ở nơi đó có 12 người đi tới, cầm đầu là một thanh niên khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, tản ra khí tức lạnh như băng.

- Bốn vị cường giả đạo tắc cảnh này bị đánh chết rồi sao?

"Làm sao có thể? Có thể miểu sát cường giả đạo tắc cảnh, thực lực này phỏng chừng đã đạt tới hư không cảnh đi?"

“Hệ Ngân Hà chúng ta chỉ có mấy vị cường giả hư không cảnh thôi."

“Có lẽ là của các tinh hệ khác."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK