Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Tinh trực tiếp giơ tay ra bắt lấy một đốm sáng.

Vù....

Đốm sáng chấn động một trận, sau đó một hoa văn kì lạ xuất hiện trước mặt Diệp Tinh, những hoa văn này rất kì lạ, nhìn trông có vẻ lộn xộn, nhưng nhìn tổng thể lại rất hoàn mỹ, có một loại cảm giác hài hòa kỳ lạ,

“Đây là hoa văn gì?” Diệp Tinh im lặng nhìn.

Hắn cứ đứng đó, có ý muốn tìm hiểu hoa văn này, nhưng căn bản không làm được.

Đối với hắn mà nói hoa văn này hoàn toàn là một kí hiệu kì lạ, khó có thể hiểu sđược.

“Vừa nãy ảo ảnh nói hấp thụ những đốm sáng này, chắc hẳn là tìm hiểu những hoa văn này?”

Dựa theo những gì lúc nãy ảo ảnh nói, muốn lấy được binh khí cấp tám, ít nhất phải hấp thụ được bốn đốm sáng.

Vèo!

Tay phải nắm lại, lại có một đốm sáng xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

“Cũng là một hoa văn.” Nháy mắt, lại có một hoa văn kì lạ xuất hiện trước mặt Diệp Tinh, có điều hoa văn này và hoa văn trước không giống nhau

“Vậy mà kiểm tra thiên phú luyện khí lại là lí giải những hoa văn này? Đây là nguyên nhân gì?”


Diệp Tinh cố gắng lĩnh ngộ một lát, nhưng vẫn không thể lí giải nổi, trong lòng kiền trầm xuống.

Xem ra hắn muốn có được những binh khí kia là một chuyện rất khó.

Nghĩ một lát, Diệp Tinh trực tiếp bước vào bên trong không gian.

Càng vào sâu phía trong, càng gặp nhiều người.

“Ngươi đã lí giải được những hoa văn này chưa?”

“Hoàn toàn không hiểu nổi.”

“Ta nghe nói những hoa văn này là cơ sở để luyện khí, hoa văn chia thành rất nhiều loại, chỉ cần nắm được, vậy thì có thể học được luyện khí, giống nhưng giai đoạn cảm nhận linh lực lúc bắt đầu tu luyện vậy.”

“Khó quá, có ai lí giải được chưa?”

“Tất nhiên là rồi, có mấy người lí giải được một hoa văn, lấy được binh khí cấp 5.”

...

Những người này vẫn đang thảo luận.

“Mau đi thôi, Tháp Luân Mạc của gia tộc Tháp Nguyên lại tới không gian đổi rồi.”

“Trước đó hắn ta đã vào ba lần rồi, lẽ nào lại lí giải được một hoa văn nữa rồi sao?”

“Sao có thể? Nếu như lí giải bốn hoa văn, vậy có thể đổi được bảo vật cấp tám, đó là bảo vật mà cường giả Chân Linh Cảnh sử dụng đó! Mỗi một cường giả Hư Không Cảnh đều vô cùng khát vọng đạt được!”

...

Mọi người xung quanh thán phục nói.

Từng bóng dáng nhanh chóng lao về một nơi.

Ánh mắt Diệp Tinh chuyển động, cũng nhanh chóng bay qua đó.

Rất nhanh hắn đã tới một nơi, nơi đây có một cánh cửa kì lạ, lúc này trước cửa có rất nhiều người đang đứng.

Lúc này có một người đàn ông vô cùng lực lưỡng, dao động trên người mạnh mẽ hơn người xung quanh rất nhiều.


“Đó là Tháp Nguyên? Một trong những cường giả Hư Không Cảnh mạnh nhất hệ ngân hà, vậy mà ông ta đã tới đây rồi.”

“Trước đó Tháp Luân Mạc đã lấy được một binh khí cấp bảy, kinh động tới Tháp Nguyên, vậy nên Tháp Nguyên trực tiếp tới đây.”

“Nghe nói thiên phú luyện khí của Tháp Nguyên Mạc rất kém, giờ đã hơn năm mươi tuổi rồi, mà vẫn chỉ đang ở Thiên Huyền Cảnh trung kì, không được coi trọng, ngay cả cha mẹ cũng không quan tâm tới cậu ta, hôm nay quả thực là khiến cho người ta ngạc nhiên.”

...

Người xung quanh nhỏ giọng thảo luận.

“Cường giả Hư Không Cảnh?” Diệp Tinh nhìn người đàn ông lực lưỡng, trong lòng kinh hãi.

Đây là một sự tồn tại có thể hủy diệt cả một tinh cầu đó!

Cả Trái Đất cũng không vài cú tấn công của Tháp Nguyên này.

Ong....

Cánh cửa phía xa chấn động, sau đó một chàng trai có một chiếc sừng màu đen trên đầu, khuôn mặt bình thường bước ra.

“Ra rồi!” ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn về phía chàng trai đó

“Luân Mạc, sao rồi?” Tháp Nguyên nhìn thấy chàng trai đi ra, lập tức phấn khởi tiến lên hỏi.

“Gia chủ, không phụ sứ mệnh.” Tháp Luân Mạc cười nhẹ nói.

Tay phải của cậu ta nắm lại, sau đó một thanh mã tấu màu đen dài xuất hiện, cả thanh đao đều được khắc bí văn chi chít, làn sóng sắc bén tản ra, dường như cảm thấy bất cứ lúc nào cũng có thể cắt mở hư không.


Sắc mặt Tháp Nguyên vui vẻ, nhanh chóng cầm lấy thanh mã tấu.

Ong...

Mã tấu rung động, bí văn bên trên tỏa ra, dường như hư không trở nên khẽ run rẩy.

“Haha, tốt!” Ông ta nhìn Tháp Nguyên Mạc, hài lòng gật đầu nói: “Luân Mạc, làm tốt lắm, ngươi tiếp tục thử lí giải đồ án của nơi này xem, cho dù không thể lấy được bảo vật nữa cũng không sao, đợi sau khi rời khỏi nơi này, ta sẽ dốc sức cung cấp tài nguyên, giúp người có thể đạt tới Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong, tới lúc đó ta sẽ tìm cơ hội đưa người vào môn phái luyện khí, như vậy thiên phú luyện khí của ngươi sẽ không bị lãng phí!”

“Vâng, gia chủ!” Tháp Luân Mạc kích động nói.

“Haha, không ngờ Tháp Luân Mạc mình lại có ngày hôm nay!”

Trong lòng cậu ta vô cùng kích động.

Thiên phú của cậu ta kém, con cái của cha mẹ cậu ta có hơn năm mươi người, vậy nên căn bản cậu ta không được coi trọng, vốn tưởng rằng một đời này chỉ vậy mà thôi, không ngờ rằng bản thân còn có thiên phú luyện khí.

Mặc dù con đường luyện khí là con đường nhỏ, nhưng địa vị lại rất cao, dù sao mỗi một người tu luyện đều cần có binh khí.

“Thật sự lấy được rồi!”

“Gia tộc Tháp Nguyên thật là may mắn! Vậy mà lại xuất hiện một thiên tài luyện khí!”

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK