"Địa thế này có vẻ có chút đặc thù a." Mặc Uyên nhìn những hạt cát này, trong mắt bỗng nhiên lộ ra một tia kinh ngạc.
Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra một tia nghi ngờ: "Đặc thù?"
"Diệp Tinh, ngươi xem." Mặc Uyên chỉ chỉ những hạt cát kia.
Nhìn theo hướng Mặc Uyên chỉ vào, Diệp Tinh rốt cuộc cũng phát hiện ra một tia dị thường.
Rất nhiều nơi có hạt cát tràn ra xa, lan ra đến tận ngoài cùng, độ dốc tuy rằng thoai thoải, nhưng thuộc dạng không ngừng giảm xuống.
Hơn nữa nếu nhìn kỹ, những hạt cát này còn chia làm các bộ phận, đại khái chia làm 49 phần, đây chỉ là khác biệt rất nhỏ, nếu không chú ý nhìn căn bản không nhìn ra.
49 hạt cát lan ra, giống như 49 con rắn nhỏ uốn lượn khúc khuỷu vậy.
Đầu những con rắn nhỏ này dường như được kết nối với nhau, tương ứng vừa vặn là một hạt cát.
Diệp Tinh lúc trước dò xét nhưng không phát hiện ra cái gì, thế nhưng chỉ cần cẩn thận quan sát một chút là có thể phát hiện sự thay đổi của cả chỉnh thể.
"Mặc Uyên tiên sinh cũng nghiên cứu về địa thế?" Diệp Tinh tò mò hỏi.
Mặc Uyên cười cười, nói: "Trước kia xem qua một vài loại sách về trận pháp, trận pháp này có chút tương tự với cái ta xem qua, trận pháp đó được gọi là linh trận tụ thủ."
- Linh trận tụ thủ? Diệp Tinh có chút nghi ngờ.
Hắn cũng không nghiên cứu gì về trận pháp, cũng không có nghe qua cái tên này.
"Linh trận này chủ yếu là ngưng tụ linh lực mà dùng,sau khi bố trí ở chung quanh, liền tương đương sinh ra một vòng xoáy ở vị trí trung gian, sẽ không ngừng hút linh lực chung quanh tới." Mặc Uyên giảng giải một chút.
"Thì ra là như thế." Diệp Tinh gật đầu.
Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, khu vực chung quanh nơi này xác thực không có bao nhiêu linh lực, thế nhưng linh lực trong không gian hạt cát lại vô cùng nồng đậm, như thể hấp thu toàn bộ linh lực chung quanh.
Những hạt cát này nói không chừng chính là một trận pháp.
"Đi thôi! Đi vào xem một chút!"
Diệp Tinh tản ra từng tia linh lực, tiếp xúc với hạt cát.
Soạt...
Tình cảnh trong không gian cũng biểu hiện ra trước mặt mọi người.
"Đó là...đất Sinh Nguyên, trời ạ, đây là thổ nhưỡng quý giá mà chỉ đại gia tộc, thế lực lớn trong vũ trụ mới dùng được để trồng những loại dược thảo, linh quả mới vô cùng trân quý.”
Nhìn thấy tình cảnh bên trong, trên mặt Mặc Uyên lại lộ ra một tia khiếp sợ.
Rất nhiều thổ nhưỡng màu trắng trải rộng khắp nơi, chừng hơn 100 mét vuông, những thổ nhưỡng này dường như đang hô hấp bình thường, từng cỗ linh lực nồng đậm không ngừng phóng thích ra từ trong đó.
- Đất Sinh Nguyên? Diệp Tinh nghe được cái tên này, trong lòng chấn động.
Đây là một loại đất vô cùng trân quý, trước kia khi hắn tra thông tin về Tức Nhưỡng cũng hơi chú ý tới, chỉ là lúc đấy hắn cũng chỉ biết một cái tên, cũng không có bao nhiêu hiểu biết, cho nên lúc trước không có nhận ra.
Không nghĩ tới loại đất này lại xuất hiện ở trước mắt.
Phải biết rằng, bình thường đại đạo chi chủ, thế lực chúa tể thế giới mới chỉ có một ít thổ nhưỡng trân quý như vậy thôi
"Hoa Linh Nghiên, cây Kim Cực Ngân Quang, quả phục sinh..." Ánh mắt Mặc Uyên khiếp sợ nhìn về phía hơn mười gốc dược thảo, linh quả trân quý trước mắt, nhận ra vài loại.
Mặc Uyên chỉ cảm thấy mình bị trùng kích thật mạnh.
Lâm Tiểu Ngư, Băng Thanh cũng như vậy.
Lúc trước Diệp Tinh cũng đã thấy được nên ngược lại không có kinh ngạc như vậy.
Hắn đứng ở vị trí đầu tiên, trực tiếp sải bước tiến vào trong không gian, Lâm Tiểu Ngư theo sát phía sau.
Ầm ầm!
Tiến vào không gian, từng cỗ linh lực nồng đậm đánh úp lại, tựa hồ còn tản ra một cỗ khí tức kỳ dị.
Các loại linh quả, dược thảo trân quý tản ra hương thơm, không ngừng nuốt khí tức trong không gian.
“Tiểu Ngư!” Diệp Tinh trực tiếp nói.
"Ừm." Lâm Tiểu Ngư hiểu được ý tứ của Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy vui mừng nhìn loại quả màu vàng kia.
Trước đó cô đã luyện hóa ba quả.
Vì quả thứ tư này mà bọn họ mất hơn một năm mới tới được nơi này.
Tay phải vung lên, Lâm Tiểu Ngư muốn thu hồi quả màu vàng kia.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo khí thế dao động cực kỳ sắc bén phát ra.
Cảm nhận được dao động này, sắc mặt mấy người Diệp Tinh nhất thời biến hóa.
Bởi vì, một tia dao động này là từ một quả linh quả truyền tới.
Một quả linh quả hai màu đen trắng hơi lay động lên, từng ánh sáng đen trắng tản ra, quả đen trắng kia cũng như thể sống lại, mặt trên có dao động sắc bén phát ra, sau đó toàn bộ rễ cây linh quả lại trực tiếp thoát ly khỏi thổ nhưỡng màu trắng.
Hai rễ cây tráng kiện giống như chân người, thế nhưng đứng thẳng lên, nhất là bộ vị của nó có một ý thức lại tản ra, càn quét bốn phía.
"Đây là cái gì vậy?" Nhìn thấy tình cảnh như vậy, trên mặt mấy người Diệp Tinh đều lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.
Loại cây hình thể lớn có khả năng sinh ra linh trí nhất định, nhưng đều có dấu vết để theo dõi, thế nhưng vẻn vẹn chỉ có một quả linh quả lại sinh ra linh trí, bọn họ chưa từng nghe nói qua.
Ầm