- Giáo sư Triệu.
- À, sinh viên Lương, thật trùng hợp quá.
- Vâng ạ.
Người phụ nữ đứng bên cạnh Triệu Minh Thành cảm thấy rất ngạc nhiên còn Hạ Quân Dật thì rất bình thản không nói gì.
- Ông xã, anh và cô ấy quen nhau sao?
- Phải, cô ấy là sinh viên của anh.
- Thật không ngờ đó nha.
- Tuyết Dao, em đến lâu chưa? Lúc bước vào anh chẳng thấy em với Minh Thành đâu, còn Tuyết Tâm và Cảnh Dương hôm nay chắc cũng phải đến chứ nhỉ?
Ngồi im một hồi lâu, lúc này Hạ Quân Dật mới lên tiếng. Nghe thấy anh gọi vợ của Triệu Minh Thành là Tuyết Dao thì Lương Vũ Tranh mới chợt nhớ ra, thì ra cô gái này chính là Hạ Tuyết Dao, Tổng giám đốc của tập đoàn Hạ Thị. Lương Vũ Tranh còn nhớ, Hạ Tuyết Dao trước đây hay để tóc ngắn, gương mặt lúc nào cũng hết sức lạnh lùng. Hôm nay gặp mới thấy, Hạ Tuyết Dao cũng là một người rất thân thiện đó chứ.
- Em với Minh Thành đến từ lâu rồi, có vào phòng trong chào hỏi Minh Viễn và Tuyết Vân. Bây giờ Tuyết Tâm với anh rể tương lai vẫn còn đang ở trong đấy. À phải, Lương tiểu thư đây là sinh viên của Minh Thành thì Quân Dật, anh không phải đang hẹn hò với sinh viên đấy chứ? Sinh viên đâu phải là sở thích của anh đâu?
- Sinh viên thì sao chứ? Rất thú vị.
Hạ Quân Dật bình thản trả lời. Hạ Tuyết Dao lúc này mới quay sang hỏi Lương Vũ Tranh:
- Mà cô ở bên cạnh Quân Dật bao nhiêu lâu rồi?
- Khoảng 2 tháng.
- Ngắn thế thôi à? Liệu đến đám cưới của Tuyết Tâm tháng sau người anh dẫn đến có còn là cô ấy nữa không nhỉ?
- Tuyết Tâm Tuyết Tâm, ai đang nhắc đến tôi ấy nhỉ?
Lương Vũ Tranh lại nghe thấy thêm giọng của một người phụ nữ khác vang lên. Người phụ nữ này cũng đẹp không kém gì Hạ Tuyết Dao, mặc bộ đồ màu đỏ, cách trang điểm và đồ trang sức của cô ấy có phần cầu kỳ hơn nhiều Hạ Tuyết Dao. Lương Vũ Tranh cũng nhận ra ngay, đó chính là nhà thiết kế đồ trang sức nổi tiếng Lâm Nhã Tình. Người đàn ông bên cạnh cô ấy chính là Tổng giám đốc của tập đoàn đá quý Lưu Thị Lưu Cảnh Dương. Bọn họ sánh bước bên nhau trông thật đẹp đôi.
- Vừa mới nhắc đến tên chị là đã đến ngay rồi. Tuyết Tâm à, chị bắt sóng cũng giỏi thật đấy.
- Thì chẳng phải em nhắc đến tên chị sao? Không xuất hiện nhanh, em lại cho chị là chảnh chọe.
- Không dám không dám.
Tất cả bọn họ chào hỏi lẫn nhau, Lương Vũ Tranh cũng chẳng làm gì ngoài việc ngồi nghe bọn họ nói chuyện. Bỗng dưng Lâm Nhã Tình quay sang bên cô mà nói rằng:
- Cô bé à, cô chắc không biết Quân Dật nhà chúng tôi đây thay tình nhân như thay áo, chẳng có cô gái nào có thể ở bên cạnh anh ấy quá 3 tháng đâu. Tôi cũng tò mò như Tuyết Dao, không biết liệu tháng sau đám cưới tôi còn có thể nhìn thấy cô hay không nữa.
- Hay chúng ta đặt cược thử xem sao.
- Ờ, nghe cũng hay đó.
Hạ Quân Dật nghe thế thì lắc đầu. Anh nhìn Lưu Cảnh Dương rồi lại lướt qua Triệu Minh Thành, nói:
- Cảnh Dương, Minh Thành à, tôi cũng thật tò mò không hiểu các cậu làm sao có thể chịu được tính cách 2 cô em gái này của tôi đây? Mắc chứng sợ vợ hết rồi à?
- Quân Dật, anh đừng có nói thế chứ? Đến lúc anh kết hôn rồi thì sẽ rõ tình huống của em với Minh Thành lúc này đấy.
- Để xem xem anh tương lai thế nào.
Lương Vũ Tranh nghe thế thì bật cười. Hạ Quân Dật quay sang liếc cô một cái, ý không muốn cho cô cười. Nhưng dù cố nhịn cười như thế nào, Lương Vũ Tranh cũng chẳng thể nào nhịn nổi. Cô thật sự rất muốn biết, người phụ nữ nào có thể khiến Hạ Quân Dật phải hạ thấp mình như thế.
- Chuẩn bị bắt đầu tiệc rồi.
- Ừ phải.
- Hôm nay Minh Viễn đã đính hôn, còn Quân Dật của chúng ta thì chẳng biết khi nào nữa. Nhưng mà, Minh Viễn đính hôn với Tiêu Tuyết Vân, em cảm thấy hơi lạ đấy. Bọn họ trông còn chẳng giống bạn bè nữa là.
Vợ chồng Triệu Minh Thành – Hạ Tuyết Dao, Lưu Cảnh Dương – Lâm Nhã Tình nhanh chóng ngồi xuống bàn tiệc.
Hai nhân vật chính bước lên bục, bữa tiệc đính hôn chính thức bắt đầu rồi.