- Chuyện đó chắc cậu đã biết rồi chứ?
- Chuyện gì? Mà hôm nay hơi lạ, tại sao tất cả mọi người cứ nhìn mình như nhìn người ngoài hành tinh thế nhỉ?
- Haizz... Xem ra cậu vẫn chưa biết chuyện gì rồi. Mình ra hoa viên nói chuyện đi.
Vương Nhã Đồng kéo tay Lương Vũ Tranh đến hoa viên, lôi điện thoại lên forum chính của trường, vào ngay một bài báo được cho là hot nhất hiện nay. Lương Vũ Tranh nhíu mày đọc lên:
- “Nữ sinh L, một cô gái xinh đẹp thanh thuần thực tế chỉ là gái bao?” Cái gì thế này?
Nhìn xuống những bức hình, Lương Vũ Tranh nhanh chóng nhận ra, thời gian chụp là vào ngày hôm qua khi Hạ Quân Dật đến trường đón cô. Cô gái trong những bức ảnh chắc chắn là cô, nhưng người đăng tin đã che mờ gương mặt của cô đi. Bây giờ Lương Vũ Tranh đã hiểu rõ, vì sao mọi người cứ nhìn cô với vẻ khó hiểu như vậy rồi. Hóa ra là vì cho rằng cô chính là gái bao được Hạ Quân Dật bao nuôi.
- Vũ Tranh, mối quan hệ giữa cậu và Hạ Quân Dật chỉ có mỗi mình mình biết, sao đứa viết bài lại biết nhỉ?
- Nhã Đồng à, chuyện này không cần phải suy nghĩ quá nhiều cũng biết rõ được mà. Bọn họ đúng là không biết về mối quan hệ giữa mình và Hạ Quân Dật nhưng vì thấy mình ngồi xe của anh ta, chẳng cần quan tâm đúng sai mà viết ra bài này.
- Cậu định giải quyết chuyện này thế nào? Không lẽ là định tìm ra tên đó rồi đánh cho một trận?
Lương Vũ Tranh mỉm cười, đánh nhau? Đánh nhau không phải là sở trường của cô và cô cũng chẳng muốn dùng đến cách này.
- Yên tâm, mình tự có cách giải quyết của mình.
Vương Nhã Đồng nhìn Lương Vũ Tranh chẳng hiểu gì. Cô cũng rất muốn biết người bạn thân của mình sẽ xử lý việc này thế nào.
...
Lương Vũ Tranh sau đó đi đến phòng học. Nhìn đồng hồ thì còn những 15 phút nữa mới đến giờ học. Đương nhiên, những sinh viên khác khi nhìn thấy cô thì chỉ chỉ trỏ trỏ, nói to nói nhỏ, có người chế giễu, có người lại phỉ báng. Lương Vũ Tranh nhất thời không chịu được nữa, cô đi thẳng lên bục giảng, nói lớn:
- Chắc các bạn đã đọc tin tức rồi, và chắc chắn cũng nhận ra, sinh viên L được nhắc đến kia chính là tôi. Và đương nhiên, tôi cũng chẳng muốn phủ nhận điều gì cả, ai mà chẳng rõ đó là tôi chứ.
Vừa nói xong, Lương Vũ Tranh đã nghe thấy một tiếng chế giễu thẳng thừng: “Đúng là cái loại không xấu hổ, làm chuyện như vậy mà còn lớn tiếng được. Nhìn thì xinh đẹp thế kia, hóa ra cũng chỉ là gái bao nuôi mà thôi.”
Bản thân dù rất tức giận nhưng Lương Vũ Tranh vẫn cố gắng nén lại, nói hết những lời cần nói:
- Tôi cũng chẳng muốn nói gì nhiều, chỉ muốn nói vài câu thôi. Vừa nãy tôi đã thừa nhận, cô gái L mà các bạn nhắc đến chính là tôi. Nhưng còn người đàn ông ngồi trong xe ấy, các bạn biết là ai không?
- Đương nhiên là biết. Anh ta chẳng phải là Tổng giám đốc của Tập đoàn Công nghệ thông tin quốc tế DCL Hạ Quân Dật hay sao? – Một nữ sinh ngồi gần đó bỗng lên tiếng.
- Phải, anh ta chính là Hạ Quân Dật, nhưng thì sao nào? Tôi ngồi xe của Hạ Quân Dật thì đồng nghĩa với việc tôi là người phụ nữ được anh ta bao nuôi hay sao? Có lẽ tôi nên giới thiệu một chút, người đàn ông tên Hạ Quân Dật này là bạn trai của tôi, bạn trai chính thức của tôi. Anh ấy là một người đàn ông rất đẹp trai, rất tài giỏi, thành đạt và cũng rất giàu có. Mọi người dựa vào thân phận của anh ấy và nói rằng, tôi được bao nuôi sao? Như vậy nghĩa là gì vậy hả? Vậy tôi cũng xin được hỏi thẳng thế này, những bạn nữ ngồi ở trong phòng học này, đa phần các bạn chắc cũng phải có bạn trai rồi chứ, đúng không? Nếu như một ngày nào đó, bạn trai của các bạn chở các bạn đến trường bằng một chiếc siêu xe hạng sang, để rồi sau đó bạn được lên trang đầu của forum và bị gán danh gái bao, các bạn có chịu được không? Cứ cô gái nào có bạn trai giàu có thì cô gái ấy chính là gái bao sao? Đây là cách gọi kiểu gì thế?
Cả phòng học bỗng chốc chìm trong yên lặng. Nhưng ở đâu đó một nam sinh lớn tiếng nói:
- Lương Vũ Tranh, cô nói thì nói thế, chứ ai khẳng định được Hạ Quân Dật là bạn trai của cô?
- Đúng vậy, đó chỉ là lời một phía của cô thôi. – Một nam sinh khác cũng nói thêm.
- Đừng có mà ngụy biện nữa.