Nhạc Dương vừa mới nằm trên giường hai phút đã nhảy dựng lên.
Bây giờ còn có thể giả bộ hồ đồ, nhưng sau này nếu nhìn thấy Tứ thúc kia hoặc thân nhân bằng hữu nào đó mà hắn lại không nhận ra, vậy chắc chắn sẽ bị lộ.
Nhạc Dương nhanh chóng lật lại di vật của bi kịch nam nhảy sông tự vẫn kia để tìm thử có món đồ nào có thể hiểu rõ về thân phận của bi kịch nam không, tốt nhất là mấy thứ như nhật ký chẳng hạn.
Hắn lật một hồi lâu, từ bàn học đến giá sách, rương chứa đồ…lật từ trên xuống dưới đáy.
Có nhật ký, nhưng không trợ giúp gì nhiều.
Trong nhật ký, bi kịch nam chủ yếu viết về những kinh nghiệm tu luyện Triệu Hoán thuật và thương thuật Nhạc gia của mình.
Bây giờ Nhạc Dương mới phát hiện, thật ra bi kịch nam rất chăm chỉ, trừ việc vẫn luôn không thể nào kế ước được Bảo Điển, hắn tu luyện thương thuật của Nhạc gia cũng không tệ lắm, nhưng từ nhật ký cũng có thể nhìn ra, bi kịch nam chưa từng tiết lộ cho người ngoài biết, chuẩn bị sau ngày khế ước bảo điển mới bộc lộ.
Cũng chính bởi vì hắn đã không có tiếng tăm gì mà lại còn đóng cửa tu luyện, cho nên người ngoài mới nói hắn là củi mục.
Bi kịch nam cũng nhắc tới, thương thuật này là chiến kỹ được truyền trong nội bộ Nhạc gia, nếu như phối hợp với chiến thú hệ cường hoá, vậy uy lực sẽ tăng lên gấp mười lần.
Trong nhật ký, hắn không ít lần nhắc đến chuyện nếu không phải do ngàn năm trước một vị võ giả đỉnh cấp, cũng chính là tổ tông của Nhạc gia bị tên phải bội làm hại, bí tịch thương thuật cũng sẽ không thất truyền, chắc chắn Nhạc gia ngày hôm nay sẽ không chỉ đứng thứ ba mà đứng đầu trong tứ đại gia tộc.
Ngay cả như vậy, thương thuật của Nhạc gia vẫn luôn là chiến kỹ nổi danh thế gian, mặc dù không xuất hiện thêm võ giả đỉnh cấp, nhưng cường giả vẫn xuất hiện ùn ùn.
Ví dụ như phụ thân của bi kịch nam, chính là võ giả thiên tài mạnh nhất trong vòng trăm năm của Nhạc gia.
Đáng tiếc rằng hắn mất khi còn trẻ, khiến Nhạc gia đang trong xu thế quật khởi lại bị đè xuống.
"Thương thuật?" Nhạc Dương vừa nhìn liền cảm thấy đầu mình phình ra.
Mặc dù là một trạch nam, chưa từng tu luyện võ công, nhưng hắn biết không ít chuyện về võ thuật.
Có một câu thế này “đêm côn, năm đao, thương cả đời, bảo kiếm bên người”. Về trình độ nắm giữ binh khí, thương là loại khó thành thạo nhất, nếu không có khoảng thời gian dài tu luyện khổ cực, vậy rất khó có thành tựu gì, thương pháp nhiều đến mức các loại binh khí bình thường còn lâu mới đuổi kịp được, thương pháp của các môn pháp đều có chỗ thâm ảo khác nhau, có thể nói, cho dù dùng cả đời để nghiên cứu cũng không đủ.