Bạn học Nhạc Dương vừa nhìn tốc độ triệu hoán của nàng còn nhanh gấp mười lần mình mà bộ phục vô cùng, cảm thấy quả nhiên không hổ là thiếu nữ thiên tài của Nhạc gia.
Nhạc Băng làm thủ thế, chỉ vào vách tường ở xa: "Thử để Thổ Tiên Thứ Hoa công kích mục tiêu ở kia, Thổ Tiên Thứ Hoa có thể phun ra nọc độc về phía địch nhân..." Tiểu cô nương này vì để thử dò xét Nhạc Dương nên cố ý không chỉ dạy cách điều khiển thứ hoa để công kích.
Đổi thành người khác, nếu như không biết cách điều khiển để thứ hoa công kích, một khi thầm phát mệnh lệnh công kích cho Thổ Tiên Thứ Hoa, kết quả không phải phun ra nọc độc mà là cả gốc cây thứ hoa sẽ từ từ bò về phía mục tiêu rồi dùng răng nhọn trong miệng của nó bắt đầu công kích vật lý.
Ra lệnh thứ hoa phun độc công kích chính là kỹ năng điều khiển, đó cũng là một trong những đề thi trong học viện.
Nếu là học sinh thực vật hệ, trong vòng mười phút không có cách nào điều Thổ Tiên Thứ Hoa phun ra nọc độc, hay khiến Thổ Tiên Thứ Hoa bò ra ba thước, vậy thành tích sẽ không hợp lệ.
Cho nên, kỹ năng để Thổ Tiên Thứ Hoa công kích bằng cách phun độc, cũng là một trong những bài luyện tập kỹ năng điều khiển cơ bản nhất của học sinh thực vật hệ.
Bây giờ Nhạc Băng đã không cho rằng Nhạc Dương là người vừa mới khế ước Bảo Điển, mà là một học sinh tham gia kiểm tra bình thường ở trường.
"Công kích vách tường, phun nọc độc!"
Nhạc Dương ra lệnh một tiếng, Thổ Tiên Thứ Hoa hoàn toàn không có chút phản ứng nào.
Điều này khiến cho thanh niên vừa mới xuyên qua này vô cùng xấu hổ, ngay cả việc phun nọc độc nho nhỏ cũng không làm được, xem ra chính mình cho dù có thiên phú cũng cực kỳ có hạn.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu cô nương Nhạc Băng cùng với bộ dáng nghiêm túc im lặng của nàng, Nhạc Dương cảm giác như mình đã trở lại thời đi học, vội vàng đánh thức mười hai phần tinh thần.
Tại sao mình lại làm không được? Bạn học Nhạc Dương suy tư một hồi, bỗng nhiên một tia sáng xoẹt qua trong đầu.
Hắn vỗ đùi, mình thật là một tên ngu ngốc.
Dù là chó ở quân đội khi huấn luyện công kích cũng cần có một mục tiêu.
Huống chi Thổ Tiên Thứ Hoa còn là một gốc cây thực vật, nó có thể nghe hiểu lời của mình mới là lạ!
Nhạc Dương đồng học vọt tới dưới vách tường, cầm một nắm bùn đất lên, ở trên vách tường vẽ một vòng tròn, ở giữa vẽ thêm một chữ “X”.
Sau đó nhanh chóng trở về, cũng không để ý Thổ Tiên Thứ Hoa toàn thân đều là gai, hắn đưa tay khẽ đặt ở đỉnh đầu nó rồi bắt đầu câu thông với Tiên tiếp Thổ Tiên Thứ Hoa, sau đó mới chậm rãi mở mắt, nhìn về phía mục tiêu trên vách tường, mượn thị giác của mình, chuyển hóa thành cảm ứng của Thổ Tiên Thứ Hoa, để nó phun về phía mục tiêu.
Chỉ nghe ‘ phụt ’ một tiếng.
Thổ Tiên Thứ Hoa há to miệng, một chất lỏng màu xanh nhạt bắn ra, giữa không trung tạo thành một hình parabol, cuối cùng bắn trên vách tường.
Nhạc Dương vừa nhìn liền vô cùng thất vọng, bởi vì nọc độc ít nhất trệch hướng mục tiêu hai thước, cái vòng tròn kia hoàn hảo không tổn hao gì, một chút dịch axit cũng không hề bắn vào.
"Ngất, độ chính xác cũng quá tệ!" Bạn học Nhạc Dương rất xấu hổ, tự nhận mình không còn mặt mũi mà gặp người khác nữa.
"..." Nhạc Băng bề ngoài giả bộ bình tĩnh, nhưng nội tâm lại khiếp sợ vô cùng.