Giữa trưa ngày hôm sau, vị nữ hầu trung niên bình thường chỉ để thức ăn xuống rồi âm thầm rời đi hôm nay lại nhẹ giọng nói: "Tam Thiếu, phu nhân cho mời."
Nhạc Dương theo nàng đi ra đại sảnh, hắn phát hiện phu nhân xinh đẹp đang không ngừng lau nước mắt ôm một nữ tử mặc hắc y.
Tiểu nha đầu bình thường vẫn hay thích nghịch ngợm gây sự, hôm nay lại ra dáng biết điều, ngồi ở trước bàn ăn, tay nhỏ nắm đôi đũa từ từ ăn cơm, hạt cơm rơi vãi khắp nơi, miệng nhỏ cũng tèm lem.
Nhạc Dương nhìn lại nữ tử mặc hắc y, phát hiện nàng thật ra cũng không lớn lắm, tầm mười bốn mười lăm tuổi, tướng mạo có vài phần tương tự phu nhân xinh đẹp, chẳng qua là khuôn mặt nhỏ ngây thơ non nớt hơn rất nhiều.
Vành mắt nàng đỏ ửng, trên mặt ngọc vương đầy nước mắt.
Nàng vừa nhìn thấy Nhạc Dương đến liền lau nước mắt đi, đồng thời kéo lụa đen đang treo ở cổ lên che mặt.
"..." Nhạc Dương thầm than.
Ở Long Đằng Đại Lục, cô nương nếu dùng lụa đen che mặt, ngoại trừ nữ đạo tặc vô cùng hiếm thấy thì cũng chỉ còn một loại, quả phụ.
Vị cô nương áo đen này, chắc chính là đại nữ nhi của phu nhân xinh đẹp, Nhạc Băng.
Nàng đứng thứ bảy trong chín tiểu bối Nhạc gia, phía dưới là muội muội Sương nhi cùng với tiểu cửu Nhạc Phong ở chi thứ hai.
Trong đám tiểu bối Nhạc gia, nàng cũng được coi là thiên tài, tám tuổi rưỡi thành công khế ước Bảo Điển, đáng tiếc rằng Long Đằng Đại Lục tương đối trọng nam khinh nữ, cảm thấy nữ giới chỉ có tác dụng liên hôn giữa các thế gia hoặc chọn phi vào Hoàng thất, sớm muộn gì cũng gả cho người khác, nên dù có coi trọng nhưng cũng không được đầu tư tập trung bồi dưỡng giống cháu ruột như Nhạc Thiên, thậm chí còn chả bằng mấy tên nam nhân khác trong gia tộc.
Hơn nữa, đời này Nhạc gia quả thật có quá nhiều thiên tài, con trai lớn đại phòng Nhạc Thiên, mười tuổi khế ước Bảo Điển, thiên phú và chiến thú đều thuộc hàng cao giai; con trai thứ tư Nhạc Diễm, mười một tuổi khế ước thành công; con trai thứ sau Nhạc Bạc, mười hai tuổi cũng khế ước thành công.
Hơn kém một chút là nữ nhi Nhạc Vũ đứng thứ hai và con trai thứ năm Nhạc Đình, cả hai người này đều đến mười lăm tuổi mới thành công khế ước Bảo Điển.
Cho nên, so sánh với tứ phòng, Nhạc Băng cũng không nổi trội gì, hơn nữa thiên phú và chiến thú của nàng còn là thực vật hệ bị mọi người khinh thường.
Trong bốn đại tông phái, ngoại trừ Linh Tiên các chỉ thu nữ đệ tử có đến quan sát một chút, ba tông khác cũng không có phản ứng gì.