• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trời bắt đầu chiếu sáng khắp khu rừng.cô bắt đầu tỉnh dậy

“Đây là đâu,ba mẹ đâu rồi”

Bỗng cô nhìn thấy “con chó lớn” hôm qua 

- Bạn mang mình đến đây sao? Bạn có thể mang mình về nhà được không? Mình nhớ ba mẹ quá.Huhuhuhuhu

Nghe vậy” chó lớn” đi đến gần cô hơn rồi ngón chân nhẹ nhàng quỳ rạp trên mặt đất ý là bảo rằng “ Bạn hãy lên lưng của tôi này”

Cô liền vui vẻ trèo thật nhanh lên lưng rồi “chó lớn” bắt đầu trở cô về hướng cắm trại nhưng gần đến nơi nó liền ngồi xuống bỏ cô xuống rồi liếm nhẹ lên mặt cô 

- Tạm biệt bạn, cảm ơn bạn rất nhiều

Cô liền chạy thật nhanh về phía lều trại hôm qua nhưng sao mà nhiều người như vậy

- Ba mẹ ơi

Mọi người đều dõi ánh mắt về phía cô với ánh mắt ngạc nhiên

- Trời ơi, Tuệ Nhi con đi đâu vậy

- Chú Vương ơi,ba mẹ con đâu sao nhiều người đến đây vậy

Bỗng từ phía xa cô nhìn thấy chiếc xe của ba mẹ nát bét và hình như ba mẹ của cô kia mà nhưng sao xung quanh lại.Cô liền chạy đến cạnh ba mẹ

- Ba mẹ ơi, Tuệ Nhi về rồi đây.Sao ba mẹ cứ nằm mãi vậy.Máu ở đâu đây, ba mẹ đùa với Tuệ Nhi phải không

Cô cảm thấy rất sợ,cô lay mạnh người ba mẹ thật mạnh nhưng ba mẹ cô không nhúc nhích 

- Đừng làm con sợ, ba mẹ dậy đi mà.Huhuhuhuhuhuh

Chú Vương thấy vậy liền đến bên cô

- Con bình tĩnh nghe chú nói nhé,ba mẹ con đã lên thiên đường rồi đến một nơi rất xa rồi

- Không phải như vậy, ba mẹ bảo rằng sẽ không bỏ Tuệ Nhi đi đâu cả mà..

Thấy vậy chú Vương bất đắc dĩ bế cô lên để cho mọi người bắt đầu tiếp tục làm việc

- Không, con muốn đi cùng ba mẹ cơ, chú buông ra Huhuhuhuhuh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK