- Anh lại đặt đồ nữa sao?Tôi biết nấu không cần phải…
- Anh nấu,em tắm đến ai vào nhà cũng không biết sao?
Trời cô không tin điều đó sẽ xảy ra,anh ta biết nấu ăn lại còn rửa chén cho cô nữa chứ.Chắc chắn có âm mưu ở đâu đó
- Sao không ăn,không hợp khẩu vị sao?
- Anh liệu có nhầm không,đây là nhà tôi mà hình như anh đi lại như nhà mình vậy.Tôi và anh thân thiết đến mức độ nào sao tôi không nhớ.
Nghe câu nói của cô,Lạc Cẩm Hiên liền buông đũa xuống đi lại gần về phía cô
- Em không nhớ hay để tôi làm lại cho em nhớ.
Tuệ Nhi giật mình,gương mặt đó gần như phóng đại trước mắt cô.Tuệ Nhi sợ hãi nhắm nghiền mắt lại
- Anh…….tránh ra.
Nhưng dường như xung quanh không có gì cả,Tuệ Nhi mở hé đôi mắt ra thì chỉ thấy cốc sữa tươi ở trước mặt
- Em đang suy nghĩ gì,muốn tôi làm gì sao?
- Tôi sẽ không bao giờ có cái suy nghĩ đó.
Lạc Cẩm Hiên nghe vậy cũng không muốn nói với cô nữa,đưa cốc sữa gần về phía cô
- Nhanh uống hết.
- Gì đây?Sữa tươi sao?Tôi không uống.
Lạc Cẩm Hiên vẫn kiên nhẫn cầm trước mặt cô nhưng cô nhất quyết không chịu uống
- Nó rất dễ uống
- Nếu vậy anh đi mà uống.
Nghe cô nói vậy anh liền để ly sữa xuống,nhìn thấy hành động của anh Tuệ Nhi liền vui mừng.Phải biết rằng cô thực sự rất ghét uống sữa tươi nó làm cô rợn da gà.Nhưng hình như suy đoán của cô là sai thì phải
- Em không uống tôi dùng phương pháp khác để cho em uống vậy.
Nói xong anh liền uống một ngụm hướng môi cô đi đến,thấy tình huống không mấy khả quan cô liền nhanh nhảu lấy cốc sữa trên bàn uống cái ực.Sau khi uống xong cô mới phát hiện vậy mà mình uống hết cốc lớn như vậy.Cô đang lúc cảm thấy không ổn thì một đôi môi lạnh đã đè lên môi cô,khi Tuệ Nhi gần như cảm thấy sắp đứt hơi thì anh mới lưu luyến buông cô ra
- Hít Hít Hít
Tuệ Nhi thở hổn hển,dùng cặp mắt sắc nhọn về phía thủ phạm phía trước
- Anh….anh ….lợi dụng tôi không để ý mà..
- Trên môi em dính sữa,anh chỉ muốn nếm thử xem thử mùi vị nó có khó uống không mà không ngờ nó ngọt quá anh buông ra không được.
Tuệ Nhi nghe câu trả lời của anh liền trợn to mắt,không ngờ có một người vô lại như vậy mà điều ngạc nhiên rằng cô uống nhiều sữa như vậy nhưng hiện tại không cảm giác buồn nôn chút nào.
- Tôi không muốn cãi nhau với anh nữa.Nhanh chóng đi nơi khác.
- Được,vậy giờ chúng ta chơi trò đoán nhanh,em đoán đúng thì anh sẽ đi
Tuệ Nhi không ngần ngại suy nghĩ liền đồng ý
- Trong 3 người ba,mẹ và chồng ai không phải là người thân.
- Chồng.
Nghe câu trả lời của cô,Lạc Cẩm Hiên vui vẻ nở nụ cười ngọt ngào
- Bảo bối em nhớ anh sao?Chồng em luôn sẵn lòng.
Hiện tại Tuệ Nhi mới hiểu được mình đã mắc mưu.Tuệ Nhi chưa thể nào hiểu được mỗi lúc đối diện với Lạc Cẩm Hiên,cô luôn bị lúng túng đến như vậy đến nỗi không còn là mình nữa.