- Nàng đừng xem thường dân tâm.
Vĩnh Ninh hầu hạ giọng nói:
- Ở Giang Nam A Trạch có thanh danh tuyệt đối vang dội, Tiêu Duệ Hoa thanh tẩy bao nhiêu quan viên liền đề bạt bấy nhiêu, trong đó chú ý những gì, A Trạch cũng có thể hiểu, hai tiểu tử này muốn đem Giang Nam khống chế trong tay. Giang Nam là căn cơ của Đại Minh, nắm trụ Giang Nam liền nắm trụ nửa giang sơn Đại Minh.
- Kia có ích lợi gì? A Trạch sớm hay muộn cũng sẽ hồi kinh, hoàng thượng có thể để hắn trấn thủ Giang Nam?
- Sẽ không, hoàng thượng không yên tâm để hắn ở lại Giang Nam, chỉ là hiện tại nhìn thì không có gì dùng, tương lai đâu? Hoàng thượng hoàng tử…
Gia Mẫn quận chúa ngầm hiểu, hai người trầm mặc một lúc, không còn đàm luận việc này.
Nếu A Trạch quá kế Yến Thân vương làm nhi tử nối dòng, hắn chính là hoàng tôn danh chính ngôn thuận, ở trong cung biến, Yến Thân vương biểu hiện là hoàng tử đầy hiếu tâm, hơn nữa thân mẫu của Yến Thân vương còn được truy phong hoàng hậu, hiện giờ hoàng tử còn tồn tại có ai quý trọng hơn Yến Thân vương?
Hoàng đế sẽ không có khả năng truyền ngôi cho Yến Thân vương sắp chết, nhưng lúc Đại Minh không có người thừa kế, A Trạch có ưu thế liền hiện ra.
Cũng may còn hai vị hoàng tử còn sống, Triệu Đạc Trạch còn chưa thấy được, còn có không gian mưu tính, nếu hoàng tử đều tử tuyệt, chỉ sợ hoàng đế thà nuốt lời, cũng sẽ không đem Triệu Đạc Trạch quá kế cho Yến Thân vương.
Dù hoàng đế yêu thích Triệu Đạc Trạch, cũng không có khả năng đem ngôi vị hoàng đế giao cho hắn.
Hoàng tử thành niên cũng có hoàng tôn hiền danh, tuy tử tuyệt, nhưng hoàng thượng không phải không có hậu nhân, còn có hoàng tôn.
Hoàng đế có khả năng sẽ lập hoàng tôn…
Gia Mẫn quận chúa biết rõ hiện tại nói những cái đó còn quá sớm, tương lai biến số rất lớn, ai cũng không biết trải qua lần cung biến này, thân thể hoàng thượng có thể chống đỡ bao lâu, nếu hoàng đế long thể bất kham, Triệu vương có khả năng kế thừa đế vị, nhưng nếu hoàng đế long thể khôi phục rất tốt…
Hoàng tôn cùng tiểu hoàng tử mới là mục tiêu để hoàng đế bồi dưỡng.
Rốt cuộc Triệu vương chưa từng được hoàng đế giáo dưỡng, bản thân tài cán năng lực không đủ, vị trí hoàng đế không phải ai cũng có thể ngồi ổn định.
Gia Mẫn quận chúa thở dài:
- Yến Thân vương đáng tiếc.
Chỉ cần thân thể của Yến Thân vương tốt một chút, hoàng đế sẽ lựa chọn hắn.
Vĩnh Ninh hầu chậm rãi nói:
- Cũng không thể nói là đáng tiếc.
Gia Mẫn quận chúa có chút nghi hoặc, Vĩnh Ninh hầu trước sau vẫn luôn hoài nghi Yến Thân vương, hết thảy sự tình quá xảo diệu, đầu tiên là vụ án Giang Nam liên lụy đến thái tử, tiếp theo là tam hoàng tử tự thiệu toàn gia mà chết, hết thảy chứng cứ đều chỉ về hướng thái tử, bức thái tử không thể không xài hiểm chiêu, cuối cùng thái tử điên cuồng tàn sát hoàng tử, thái tử cũng tự thiêu mà chết.
Người được lợi là ai?
Có thể nói trận cung biến này không có người thắng.
Dù giữ được đế vị hoàng đế cũng bị thương nặng, nhi tử tôn tử bị thái tử chém giết, cốt nhục tương tàn đến tận đây, trong lòng hoàng đế có thể dễ chịu?
Vĩnh Ninh hầu nghĩ hiện tại hoàng đế mới ngất đi, đã là rất kiên cường vững tâm.
Bất quá này đó đều không có chứng cứ, Vĩnh Ninh hầu không muốn nói cùng Gia Mẫn quận chúa, cũng không phải là hắn không tin Gia Mẫn quận chúa, mà hắn sợ gặp phải phiền toái không cần thiết.
Cục diện hiện giờ xem ra Triệu Đạc Trạch quá kế Yến Thân vương là kết cục đã định.
Khương gia cùng Yến Thân vương phủ không thể dứt bỏ liên hệ, một khi Yến Thân vương có gì không ổn, Triệu Đạc Trạch có thể tốt được sao?
Vĩnh Ninh hầu cẩn thận suy nghĩ một lúc lâu:
- Nàng đi nhìn thái hậu nương nương đi, có lẽ hoàng thượng có khúc mắc cần thái hậu nương nương khuyên nhủ, lúc này nếu thái hậu nương nương... Chỉ sợ hoàng thượng sẽ không chịu nổi thống khổ mất đi thân nhân.
Gia Mẫn quận chúa gật đầu đáp ứng, đi nhìn thái hậu nương nương, sau đó lại đi tìm Dao Dao.
Đưa hai đứa trẻ cho nhũ mẫu, Gia Mẫn quận chúa đánh gãy phía bên kia đang bận ân ái:
- Mân Cẩn ngươi trông chừng hài tử, tôn tức đi chăm sóc Dao Dao đi, một lát nữa ta sẽ qua.
Tiêu Chước Hoa đỏ mặt e thẹn cúi đầu:
- Dạ.
Gia Mẫn quận chúa vỗ vỗ tay Tiêu Chước Hoa, ý bảo mình cũng không trách cứ nàng, ngược lại trừng mắt nhìn Khương Mân Cẩn, giáo huấn:
- Nếu không chiếu cố được tôn tức cùng Dao Dao, ta đánh gãy chân ngươi!
- Tổ mẫu yên tâm, ta không dám rời các nàng nửa bước
Khương Mân Cẩn ưỡn ngực bảo đảm, Thái tử có ý đồ với Tiêu Chước Hoa, Khương Mân Cẩn không biết, mà Tiêu Chước Hoa cũng không muốn Khương Văn Cẩn biết, Khương Lộ Dao là người thông tuệ, Tiêu Chước Hoa tin tưởng nàng sẽ không nói.
Chuyện này Tiêu Chước Hoa muốn vĩnh viễn trở thành bí mật.
Khương Mân Cẩn đối xử với nàng rất tốt, chuyện này nếu nói ra, không chừng ở trong lòng hắn sẽ lưu lại khúc mắc, dù gì tên đầu sỏ gây tội cũng đã chết, chuyện này sẽ không có người biết.
Vĩnh Ninh hầu suy tư một lúc lâu, dạo bước đến các mưu sĩ còn sót lại của thái tử, lấy mưu đồ gây rối, ý đồ phản kháng ban độc dược cho các mưu sĩ này.
Lúc này hết thảy đều bị Vĩnh Ninh hầu khống chế, hắn không biết chuyện này có đề cập đến Yến Thân vương hay không, không còn người sống sẽ không sai.
Thừa dịp hoàng thượng còn chưa tỉnh lại, Vĩnh Ninh hầu đem hết thảy tiêu trừ sạch sẽ.
Nghe xong tin tức, Yến Thân vương vừa ho khan, vừa cười khổ, khó trách Vĩnh Ninh hầu có thể chết già, đúng là lão cáo già tàn nhẫn độc ác.
Đồng thời Yến Thân vương cũng biết Vĩnh Ninh hầu làm như vậy cũng không phải vì hắn, mà là vì tôn nữ tế.
- Được rồi, không cần sai người đi.
Yến Thân vương xua tay:
- Bổn vương cũng giảm không ít phiền toái.
Cho dù hoàng thượng bất mãn Vĩnh Ninh hầu tiêu diệt người sống, cũng không còn biện pháp nào với Vĩnh Ninh hầu, Vĩnh Ninh hầu cứu giá ghi công, nếu hoàng thượng trách tội hắn, sao có thể lấp kín miệng của dân chúng?
Huống chi Vĩnh Ninh hầu còn có Khương nhị gia cùng Triệu Đạc Trạch một nam một bắc tung hứng, hoàng đế chỉ có thể coi như Vĩnh Ninh hầu nhất thời tức giận mới giết người diệt khẩu.
Vĩnh Ninh hầu vì Yến Thân vương dọn sạch chướng ngại, dễ dàng lưu lại nhược điểm, Yến Thân vương sờ sờ khóe miệng nhiễm huyết:
- Ai đang ở bên cạnh phụ hoàng? Triệu vương?
- Không phải Triệu vương điện hạ, là hai vị tiểu hoàng tử, còn có sủng phi của bệ hạ…
- Nếu trước kia Triệu vương không tranh, lúc này sẽ không nhảy ra, để tiểu hoàng đệ ở bên cạnh phụ hoàng khoe mẽ cũng không tồi, còn sủng phi của phụ hoàng? Cũng thế, bổn vương thành toàn cho nàng.
Cho dù nàng ký danh hoàng tử nào đó, lại có thể thế nào?
Nàng cho rằng quyền lực ở Đại Minh vẫn bị hoàng thượng khống chế trong tay?
Trải qua lần cung biến này, hoàng đế không chỉ tang tử bị thương tổn, hắn còn đem quyền lợi cho người ngoài, nhưng lại không thể thu hồi, giang sơn Đại Minh tạm thời ổn định, nhưng một khi thiên cơ có biến, ai làm chủ giang sơn còn chưa biết đâu.
- Sai người đem thân mẫu của hoàng tử…
Yến Thân vương ho khan hai tiếng:
- Nếu Triệu vương là người thông minh, hắn sẽ nương chuyện dưỡng thương lui về vương phủ, phụ hoàng không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể lập tiểu hoàng đệ.
- Nhưng nếu hoàng thượng có tâm lập hoàng tôn?
- Ha ha.
Yến Thân vương lấy một quyển sách trong chồng sách trên bàn:
- Này đó đều là chứng cứ phạm tội của các vị hoàng tử đã chết đi, bọn họ phạm phải sai lầm, có gì đáng giá để khoan thứ?( khoan dung + tha thứ) Tham ô bạc, bán quan bán tước, cưỡng áp thái tử, làm lơ bá tánh…Nhi tử của bọn họ có thể giữ lại tông điệp là may rồi, còn muốn làm hoàng thái tôn? Phụ hoàng nghĩ đại thần triều đình đều là người chết sao? Nghĩ là hắn muốn nói cái gì, đại thần chỉ có thể nghe lệnh?
Lần này các đại thần mệnh phụ tổn thất cũng không nhỏ, truy cứu nguyên nhân, nếu không phải các hoàng tử bức áp thái tử tới đường cùng, thái tử sẽ không tới nổi bí quá hoá liều.
Nếu văn thần liên hợp phản đối, hoàng thượng cũng không có cách nào lập hoàng thái tôn, huống chi hoàng đế vẫn còn hoàng tử, lập hoàng thái tôn sẽ náo động ra điềm báo.
Hoàng đế cũng không dám va vào đá ngầm.
- Thuộc hạ lo lắng Triệu vương điện hạ, ngư ông đắc lợi.
- Nếu hắn không thành thật, bổn vương vẫn còn chút sức lực.
Thân thể của Yến Thân vương có thể kéo dài mấy tháng, lúc cuối cùng, hắn sẽ giải quyết Triệu vương.
Hoàng đế vì ổn định dân tâm, trấn an đại thần trong triều đình, tất nhiên sẽ mau lập trữ quân.
Yến Thân vương giọng nói trầm thấp:
- Tần vương thế tử phi…Nàng thế nào?
- Hồi bẩm chủ tử, nàng rất mạnh khỏe.
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, sai người trông chừng nàng, đừng để người khác thương tổn tới nàng.
- Dạ.
Yến Thân vương nhắm mắt, bàn tay khô gầy siết chặt đệm chăn, vẻ mặt đầy thống khổ…
Hắn chịu đựng ốm đau tra tấn, nhưng hắn phải cố chịu, mới có khả năng nghe Triệu Đạc Trạch kêu hắn là phụ vương…Hắn cũng là người có nhi tử nối dõi.
Ai cũng không biết, Yến Thân vương ngay lúc mọi người còn chưa coi trọng tiểu hoàng tử, hắn đã động tay lên người bọn họ, hắn mưu tính lâu như vậy, chính là muốn cho phụ hoàng đoạn tử tuyệt tôn, sao hắn để phụ hoàng còn nhi tử?
Triệu vương là ngoài ý muốn, đáng lẽ Triệu vương phải chết trong biển lửa.
Nếu Triệu vương được Khương Mân Cẩn cứu, Yến Thân vương nể mặt mũi Khương gia, sẽ cho Triệu Vương
một phần sinh cơ, Triệu Vương không tranh còn đỡ, một khi nhẫn nại không được…Yến Thân Vương sẽ không hạ thủ lưu tình.
_______________________________________
Khương Lộ Dao bị từng đợt cơn đau làm tỉnh, thấy Tiêu Chước Hoa ở trước mặt:
- Tẩu tử, ta hình như...Hình như muốn sinh.
- Cái gì? Ngươi muốn sinh?
Tiêu Chước Hoa vội đè tay Khương Lộ Dao, vội vàng bắt mạch, lại sờ sờ bụng của Khương Lộ Dao, nói:
- Mân Cẩn, Dao Dao muốn sinh, mau đi tìm bà mụ, chuẩn bị nước ấm, vải bông, mau truyền tin cho tổ mẫu, nhanh lên.
- A.
Khương Mân Cẩn nhanh chóng chạy ra bên ngoài, trời ạ, Dao Dao thật lợi hại, sinh hài tử cũng có thể sinh trong hoàng cung!
Toàn bộ mệnh phụ ở Đại Minh triều, ai có thể sinh hài tử trong hoàng cung?
Khương Mân Cẩn đột nhiên có loại cảm giác kiêu ngạo tràn đầy trong lòng, chỉ có một mình muội muội của hắn thôi.
Gia Mẫn quận chúa nghe xong tin tức, không rảnh tiếp tục hàn huyên cùng thái hậu, vội vàng chạy qua, thái hậu cũng vội hạ lệnh sai cung nữ nội thị chiếu cố Tần vương thế tử phi.
P/s: Chương tặng nha.