- Nhị nha đầu là vui mừng đến choáng váng, mẫu thân ngàn vạn lần đừng trách tội nhị nha đầu, nàng nha...Từ lâu đã muốn theo mẫu thân ra phủ, chỉ là trước kia vẫn không có cơ hội mà thôi.
- Ta thấy nhị nha đầu đâu giống vui mừng đến choáng váng.
Khóe miệng Tam phu nhân nhếch lên, trong mắt tràn đầy bỡn cợt:
- Nhị nha đầu có thói quen không thích gặp người sẽ không tốt, luôn ru rú ở trong hầu phủ, có khác gì thứ nữ không lên được mặt bàn?
Vĩnh Ninh hầu phủ cũng là khai quốc liệt hầu, thừa kế tước tục, vì trong phủ có lão phu nhân Gia Mẩn quận chúa, nên Vĩnh Ninh hầu ở tầng lớp huân quý cũng rất hiển hách.
Nhị phu nhân tức giận nói:
- Tam đệ muội lời này sai rồi, nhị nha đầu là văn tĩnh, trầm ổn, chẳng lẽ không thích ra cửa xã giao liền không lên được mặt bàn? Ta lại muốn thỉnh giáo tam đệ muội, nữ tử thích xã giao, thuận lợi mọi bè có người nào có thể diện?
- Ngươi......
Tam phu nhân Mã thị không ngờ nhị phu nhân lại nói lời ám chỉ như vậy, nữ tử thường xuyên ra cửa xã giao còn không phải là danh kỹ sao?
- Nhị tẩu nói lời này hơi quá, hay là nhị tẩu oán trách mẫu thân thường dẫn bọn nha đầu ra cửa?
Tam phu nhân Mã thị phản bác cực nhanh, đem chiến hỏa đốt tới người lão phu nhân.
Đại phu nhân Phùng thị, tứ phu nhân Lý thị đều chê cười tam phòng!
Không sai, nhị phòng căn bản không có cơ hội kế thừa tước vị, không biết vì sao tam phu nhân còn muốn đụng đến nhị phòng?
Tam phu nhân Mã thị này ngay cả ai là đối thủ cũng không nhận ra, ngược lại còn ở trước mặt lão phu nhân gây chuyện.
Lão phu nhân khôn khéo như vậy, mà có thể coi trọng tam phòng mới là lạ.
Đại phu nhân cùng tứ phu nhân chạm ánh mắt, hai người liền nhìn đi chổ khác, đại phòng cùng tứ phòng mới là đối thủ!
Nhị phu nhân chớp mắt, ngơ ngác hỏi thẳng:
- Ta cùng Tam đệ muội nói chuyện, như thế nào lại liên lụy đến lão phu nhân?
Ta oán trách mẫu thân lúc nào? Có câu nào không hiếu thuận với mẫu thân? Sao tam đệ muội có thể đem mẫu thân cùng đám tiểu thư quý phủ ghép chung với đám nữ tử vui hoan thích xã giao? Tam đệ muội nói chuyện không biết suy nghĩ, phải sửa!
Nhị phu nhân hơi hơi cúi đầu, bộ dạng dịu ngoan:
- Nhi tức làm mẫu thân khó xử, sau này nhi tức nhất định sẽ dạy dỗ tam đệ muội thật tốt!
Khương Lộ Dao cũng cúi đầu nhịn cười, sắc mặt tam phu nhân...Nhìn thật phấn khích.
Nghĩ nhị phòng dễ khi dễ lắm sao?
Khương Lộ Dao không đổi được tật xấu của phụ huynh, không thay đổi được tính tình mẫu thân hay đào góc tường hàu phủ.
Nhưng nàng có thể ảnh hưởng đến lời nói của mẫu thân, cái gì mà dễ khi dễ? Đây này!
Không tranh tước vị, cũng không phải người nhị phòng để mặc cho người khác khi dễ.
- Nhị tỷ tỷ có mệnh cách tốt nhất, thuật sĩ (thầy xem tướng) đều nói nhị tỷ tỷ phúc trạch thâm hậu, là vượng phu vượng tử, mệnh cách là nhất phẩm cáo mệnh.
(Yul: vượng phu vượng tử nghĩa là chồng công thành danh toại, con cái thành đạt.)
Khương Lộ Kỳ vẫn luôn đứng ngoài cuộc lúc này lại cười khanh khách nói:
- Dù nhị tỷ tỷ không ra cửa xă giao, thì phúc khí cũng sẽ tự tìm tới cửa, tam bá mẫu không cần lo lắng cho nhị tỷ tỷ.
Nàng nhẹ nhàng nói một câu, xem như hòa hoãn tam phu nhân đang xấu hổ.
Đem chuyện tam phu nhân khó dễ nhị phòng tô điểm cho đẹp là vì quan tâm đến hôn sự của Khương Lộ Dao.
Thuận tiện đem đến cho Khương Lộ Dao một chút phiền toái, mệnh cách tốt nhất, sẽ bị người đố kỵ!
Lão phu nhân chậm rãi nói:
- Thuật sĩ giang hò nói, không thể quá tin, cũng không thể không tin, lúc nhị nha đầu cập kê quả thật có lão thuật sĩ nói nàng là mệnh phú quý...
Khương Lộ Dao tụ tập đủ thứ mọi người hâm mộ cùng ghen ghét, ánh mắt đám đường muội nhìn nàng mang theo đố kỵ.
- TỔ mẫu cũng nói không thể quá tin vào lời thuật sĩ, thuật sĩ đều là chọn lời hay để nói, hôm nay tứ muội muội nói những lời này, ta là lần đầu tiên nghe nói.
Khương Lộ Dao cười khanh khách trả lời:
- Không ngờ chuyện của nhị phòng, lại khiển tứ muội muội nhớ thương như vậy, ta làm đường tỷ lại không bàng tứ muội muội!
Khương Lộ Kỳ giải thích nói:
- Ta cũng chỉ nghe mẫu thân nói.
Tứ phu nhân tiếp lời:
- Lúc tán gẫu có nói đến chuyện này, lão thuật sĩ vì quý phủ xem mệnh cách từng vị tiểu thư, chỉ có nhị nha đầu có mệnh cách tốt nhất, ta chỉ thuận miệng nói với tứ nha đầu, không ngờ nàng lại nhớ kỹ.
- Ta thật hâm mộ nhị tẩu a, mệnh cách của tứ nha đầu...Sướng trước khổ sau...Lời lão thuật sĩ nói khiển ta rất hất an.
- Mẩu thân không phải đã nói lời thuật sĩ nói không thể quá tin sao, không phải đều chọn tin dễ nghe sao?
Đều là mẫu thân nhị phu nhân chân thành trấn an tứ phu nhân:
- Nhị nha đầu của ta từng nói, người nhất định thắng thiênỉ Chuyện mệnh cách quá mức hư vô mờ mịt, tứ gia hiện giờ ở nội các Hàn Lâm Viện làm thị giảng, chức quan còn có thể thăng tiến, tứ nha đầu có các ngươi chiểu cố, lại có huynh đệ để dựa vào, sao có thể phạm sai lầm? Ngược lại nhị gia chúng ta... Ai, không đem phiền toái cho nhị nha đầu là tốt lấm rồiỉ
Khóe miệng tứ phu nhân giật giật, mình cùng nhị tẩu khi nào thì thân thiết đến nổi thổ lộ nổi lòng? Hay nàng nói lời gì đó, khiến nhị phu nhân hiểu lầm?
Khương Lộ Dao nhìn tứ phu nhân bị mẫu thân của mình quấn lấy, đành giải vây nói:
- Nương, về sau người có chuyện gì khó xử hãy nói với tứ thẩm, nữ nhi nhìn ra tứ thẩm là người nhiệt tình, sẽ rất quan tâm đến hậu bối.
- Được, được, được.
Nhị thái thái ở hầu phủ rất tịch mịch, có người cùng nàng nói chuyện cũng tốt.
Huống hồ nhị phu nhân còn có một chút tư tâm, nàng nhìn ra tứ phòng có cơ hội thừa tước rất cao.
Tứ phu nhân cũng có rất nhiều của hồi môn, biết đâu nàng có thể từ trong tay tứ phu nhân moi được ít bạc....
Của hồi môn của nhi nữ cũng sẽ đẫy đà một chút.
Có phần ý tưởng này, nhị phu nhân tươi cười càng thân thiết, càng sáng lạn.
Lão phu nhân rũ mắt, nhị hóa! Toàn gia nhị hóa!
( Yul: nhị hóa là tên khác của bệnh trung nhị...)
- Lão phu nhân, nhị gia đã trở về.
Khương Lộ Dao vừa nghe lời này, trong lòng nôn nóng, phụ thân nàng bình an rời khỏi Triệu vương phủ?
Lão phu nhân nói:
- Kêu lão nhị đến đây, ta muốn hỏi hắn, rốt cuộc là chuyện như thế nào? Đang yên đang lành lại dám đến Triệu vương phủ nháo loạn?
Mấy vị phu nhân của phòng khác lập tức né tránh sau bình phong, bọn họ vẫn hay chê cười nhị gia thường xuyên gây hoạ.
Chuyện lần này khiến các nàng rất hứng thú, nghiêng tai nghe động tĩnh bên ngoài.
Bởi vì hắn là phụ thân của nàng, Khương Lộ Dao cũng không càn né tránh, đương nhiên nhị phu nhân cũng không cần lảng tránh, hai người các nàng đứng bên người lão phu nhân.
Khương Lộ Dao rất ít khi tiếp cận lão phu nhân, lúc này đưa mắt tinh tế đánh giá vị chúa tể hầu phủ Gia Mẩn quận chúa
Suy đoán xem, sao hôm nay nàng lại có dụng ý muốn đưa mình cùng đi Tần vương phủ...
Gặp phụ thân mình rồi, ánh mắt lão phu nhân ngàn vạn lần đừng rơi xuống người nhị phòng....
- Phụ thân!
Khương Lộ Dao vừa thấy mặt mũi hắn bầm dập, chân cẳng không nhanh nhẹn, không phỏng đoán ý đồ của lão phu nhân nữa.
Chạy lên vài bước nâng đỡ nhị gia, cũng may là bị thương ngoài da:
- Phụ thân cùng đồng liêu đánh nhau?
Nhị gia Khương Thừa Nghĩa xấu hổ cười cười, tác động làm cơ mặt đau đớn, "A" một tiếng:
- Nữ nhi ngoan, không có việc gìỉ
- Ca đâu?
- Ta ở đây.
Huynh trưởng Khương Mân cẩn cũng rất chật vật đi sau phụ thân, y phục sa tanh bị xé rách vài chổ, khóe miệng còn dính máu, lại tức giận lẩm bẩm:
- Thật không ngờ Triệu vương cũng là tên không ra gl...Chơi với phụ thân, lại dùng võ lực...Hừ; tục ngữ nói đánh giặc thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh, ta cùng phụ thân chưa khiến hầu phủ chúng ta bị mất mặt!
- Tiểu tử thúi, ngươi còn dám nói?
Nhị gia giơ tay tán cho Khương Mân Cẩn một cái tát:
- Nếu không phải tại tiểu tử ngươi vướng tay vướng chân, thì ta đã sớm đánh bại Triệu vương rồi!
- Nhưng mà nữ nhi ngoan, phụ thân không bị thiệt nha, ngày mai nhất định Triệu vương không thể lên triều!
Nhị gia thỏa mãn cười hai tiếng, hùng hậu nói:
- Muốn khi dễ nhi tử của ta? Không có cửa đâu!
- Tiểu muội từng nói, ngay cả cửa sổ cũng không có!
- Đúng, muội muội ngươi đã từng nói như vậy.
Nhị gia cùng nhi tử kề vai sát cánh, hơn nữa còn dạy dỗ Khương Mân cẩn:
- Nếu gặp phải Triệu vương, ta liền dùng lục đàu tướng quân đối phó hắn, trong kinh thành ai mà chẳng biết ta giỏi nhất là nuôi dưỡng Quắc Quắc? Giống tốt mà rơi vào tay Triệu vương...Đều bị hắn dưỡng hỏng, Triệu vương hoàn toàn không biết cách dưỡng trùng!
- Đúng vậy, phụ thân là cái này.
Khương Mân cẩn giơ ngón tay cái, vẻ mặt đắc ý dào dạt:
- Người bán trùng có thể kiếm được mấy trăm lượng...
"Loảng xoảng." Lão phu nhân đập mạnh ly trà xuống bàn, nước trà tràn hơn phân nửa:
- Lão Nhị! Trong mắt ngươi còn có ta hay không?
Nhị gia vội vàng vén tà áo, hành lễ với lão phu nhân:
- Nhi tử thỉnh an mẫu thân, sao trong mắt nhi tử lại không có mẫu thân?
- Thỉnh an? Ta không bị ngươi tức chết đã may mắn lắm rồi.
- Mẩu thân...
Sắc mặt lão phu nhân âm trầm, cáu giận chỉ vào phụ tử nhị gia, bắt bẻ:
- Ngươi nhìn bộ dáng của ngươi...
- Bộ dáng làm sao? Mẩu thân không biết, Triệu vương thật quá đáng, mười
mấy. Không, hai mươi mấy người
đánh một minh nhi tử.
Nhị gia ưỡn ngực, hất cao mặt đầy vết bầm tím, tự hào nói:
- Nhi tử chưa khiển phụ thân mất mặt, đều đánh bại bọn họ!
Sau bình phong truyền đến tiếng cười đắc ý của Khương Lộ Châu, nhị phòng mất mặt, trong lòng nàng vô cùng thống khoái!
Để xem Khương Lộ Dao giả vờ không thèm để ý tước vị, mệnh cách lại tốt!
Có vị phụ thân nhị hóa như nhị bá phụ, tương lai sau này của Khương Lộ Dao còn có thể tốt được sao?
Quý phủ huân quý nào sẽ nguyện ý kết thân gia cùng nhị phòng, cùng nhị hóa liên hôn?
Không sợ mất mặt a!
Khương lộ kỳ nhẹ nhàng lắc tay áo mẫu thân, chậm rãi lắc đầu, Nhị bá phụ có phúc phần người bình thường sao có thể so sánh?
Lão phu nhân lần đầu tiên bị thứ tử làm cho tức nghẹn, tay chỉ vào nhị gia run rẩy:
- Ngươi Ngươi Ngươi có bản lĩnh
lớn như thế, sao không hủy Triệu vương phủ luôn đi?
- Mẩu thân, tuy Triệu vương thua, lại còn tập kích nhỉ tử, nhưng chuyện này chỉ là việc nhỏ, nhi tử hủy Triệu vương phủ làm gì? Nếu nhi tử thật sự hủy đi Triệu vương phủ, cũng không có bạc cho Triệu vương tu...
Nhị gia liếc mắt nhìn Khương Lộ Dao, từ khi nữ nhi quản gia, bạc trong hà bao của hắn càng ngày càng ít.
Không dễ gì tích góp được ít bạc đều dùng để cải thiện thức ăn cho Quắc Quác.
- Tổ mẫu.
Khương Lộ Dao lo lắng phụ thân nàng sẽ khiến lão phu nhân tức điên, vội nói:
- Phụ thân chỉ thích chơi bời, hồ nháo, người đừng so đo với phụ thân làm gì, nếu Triệu vương điện hạ đã để phụ thân trở về, tôn nữ nghĩ Triệu vương điện hạ sẽ không sinh sự nữa, hiện giờ là lễ Phật đản, nếu nháo lớn, Triệu vương điện hạ cũng không gánh nổi trách nhiệm.
Sắc mặt Lão phu nhân ngưng trọng, ánh mắt sâu sắc nhìn Khương Lộ Dao, nha đầu này...Cũng là người biết nám bắt tâm cơ...
- Cho dù Triệu vương muốn nhân nhượng cho khỏi phiền, thì ta cũng không định buông tha cho hắn! Nữ nhi a, ta cùng Triệu vương đánh tiếp, mười ngày sau lại so tài...
- Phụ thân.
Khương Lộ Dao nhịn không được nâng tay che trán, lão phu nhân trợn mắt há mồm, giống như lần đầu tiên nhận thức nhị gia, qua một lúc lâu, mới chậm rãi nói:
- Lão Nhị, ngươi thật dám làm, dám cùng Triệu vương điện hạ động tay chân!
- Mẫu thân quá khen, nhi tử văn không thành võ không xong, chỉ giỏi dưỡng trùng, nếu nhi tử nhận mình đứng thứ hai, sẽ không có ai dám đứng thứ nhất, Triệu Vương không phục, cứ việc cưỡi ngựa lại đây, hừ, lần này, nhi tử cũng sẽ dẫn theo người, đỡ phải để Triệu vương thua không dậy nổi lại động thủ đánh người!
Lão phu nhân quay đầu nói với Khương Lộ Dao:
- Thực sự vất vả ngươi, nhị nha đầu.
- Không vất vả, không vất vả.
Phụ huynh của nàng, nếu nàng mặc kệ, thì ai sẽ quản?
Nàng cũng muốn đốc xúc phụ huynh tiến tới, đáng tiếc...Tính tình phụ huynh đã định, nàng có thể làm thế nào?