Năm nay Từ Nghiễm Lợi gần bảy mươi, ở trong mắt người bên ngoài hắn là một vị đại quan cai quản biên giới.
Ở Từ gia, hắn có vài phòng tiểu thiếp, hồng nhan tri kỉ không biết có bao nhiêu.
Háo sắc là tật của Từ gia hậu duệ, dựa vào Từ Nghiễm Lợi nhân tộc Từ gia có rất nhiều, dìu già dắt trẻ đầu nhập vào Từ Nghiễm Lợi, như thế nào cũng phải trả giá đại giới.
Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng hắn có chiến tích xuất sắc, mục thủ Giang Nam cũng coi như thanh chính liêm minh.
Nhiều phòng tiểu thiếp hay là có quan hệ không chính đáng với thê tử của người khác, không tính là đại sai.
Huống hồ nam nữ hoan ái ngươi tình ta nguyện, chỉ cần không ai tố giác ai, Từ Nghiễm Lợi vẫn có thể tiếp tục làm đại quan biên giới, trọng thần phụ chính.
Mặc dù truyền ra một chút tiếng gió, Từ Nghiễm Lợi sẽ dùng người khác gánh trách nhiệm thay hắn.
- Tiêu Giải Nguyên hãy nhìn xem mặt ta, nhìn kỹ...
Khương nhị gia đem khuôn mặt lại gần Tiêu Duệ Hoa:
- Có cao nhân nói tương lai sau này của khuê nữ ta sẽ đại phú đại quý, làm nhất phẩm phu nhân, nhưng không có ai nói ta có mệnh phú quý, đều nói ta trông cậy vào người khác ăn uống không lo, kỳ thật ta cũng muốn vì nhi nữ làm chút gì đó.
Văn võ không thành, Khương nhị gia muốn kiến công lập nghiệp cũng không có cơ hội.
Bất quá, kiến công lập nghiệp quá mệt mỏi, quá tốn tâm huyết, Khương nhị gia cho rằng ăn nhậu chơi bời tương đối thích hợp với hắn.
Tiêu Duệ Hoa nghiêm túc quan sát Khương nhị gia hồi lâu, đã có tâm đem muội muội gả cho Khương Mân Cẩn, hắn sẽ hỏi thăm tin tức một nhà Khương nhị gia.
Có người nói Khương nhị gia ngốc, có người nói hắn khờ, cũng có người nói hắn giỏi đánh nhau, càng có nhiều người cười nhạo hắn vô dụng......
Nhưng trong rất nhiều tin tức không có ai nói Khương nhị gia háo sắc.
Rốt cuộc Khương nhị gia có quan hệ với Từ gia hay không?
Tiêu Duệ Hoa có chút không chắc, sở dĩ dám để cho Khương nhị gia làm bia ngắm, chính là vì Khương nhị gia có huyết mạch Từ gia.
Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng thê thiếp chỉ sinh cho hắn một bảo bối nhi tử, còn tôn tử đến tận bây giờ cũng không có một đứa, còn hắn trộm người lại có rất nhiều nữ nhi...
Có lẽ hắn làm nhiều chuyện sai trái chịu ông trời nguyền rủa, tư sinh nữ của hắn rất ít ai sống được lâu dài.
Không phải chết bất đắc kỳ tử, mà chết thảm vì bị tai họa bất ngờ.
Cũng không có được một đứa ngoại tôn, cho nên Từ Nghiễm Lợi rất chú trọng huyết mạch, hết sức bênh vực bao che khuyết điểm cho người của mình.
Chỉ cần Khương nhị gia là huyết mạch của Từ gia, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối Từ Nghiễm Lợi sẽ không đẩy hắn vào chỗ chết.
Chỉ cần trong lòng hoàng thượng có hoài nghi, Từ Nghiễm Lợi sẽ không có cách gì nhập kinh phụ tá thái tử.
Nếu tuôn ra bằng chứng Từ Nghiễm Lợi hãm hại trung liệt Dương gia, tất nhiên hoàng thượng sẽ không lưu hắn.
Nhưng nhìn Khương nhị gia, rất khó liên hệ với Từ Nghiễm Lợi.
- Rốt cuộc thế nào? Khi nào ta có thể phú quý?
- Khương bá phụ, có từng nghe qua trung liệt Dương gia?
- Dương gia chuyện xưa? Ta từng nghe, còn không phải là Kháng Kim danh tướng, thuyết thư ở tửu quán trà lâu hay nói về Dương gia tướng, ta nghe đến nổi lỗ tai muốn kết kén, ta...
Khương nhị gia nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói với Tiêu Duệ Hoa:
- Ngươi nói xem Dương lệnh công thật ra rất lợi hại, thất tử tám tế( 7 con trai 8 con rể), hắn còn có năng lực đánh thắng trận? Ngươi xem ta, không có việc gì, mấy năm đi qua, chỉ có nhất tử nhất nữ, ai, người cùng người thật không thể so.
- Không phải Bắc Tống Dương gia tướng, là đương triều trung liệt Dương gia!
Tiêu Duệ Hoa hoàn toàn bị Khương nhị gia làm trộn lẫn rối loạn.
(Yul: chết cười với Nhị gia lôi cả Dương gia tướng 😂😂😂)
- A.
Khương nhị gia gật gật đầu:
- Ta chỉ biết Dương gia là ngoại gia của Tần vương thế tử, nếu không phải vì có hôn ước, ta cũng không biết được chuyện này.
- Mười mấy năm trước án oan rung trời mà ngươi không biết?
- Có nghe nói, nhưng không có hứng thú.
Ngón tay của Khương nhị gia gõ gõ ống trúc nhốt Quắc Quắc, Quắc Quắc theo nhịp gõ của hắn kêu to, giống như đây là phương pháp giao lưu độc đáo của bọn họ.
- Nếu Tiêu Giải Nguyên không phải tới hối hôn, cũng không phải tới đoán mệnh cho ta, vậy ta đi trước một bước.
- Khương bá phụ không kính nể Dương Soái sao? Dương Soái, tuổi xuân sớm thệ, Tần vương cùng với lệnh tôn, có cùng bào chi nghị.
- Nhìn xem ba người ngươi nói, có ai tự tại sung sướng bằng ta? Dương Soái chết vì thiên đao vạn quả, lão Tần vương vô tật mà chết, phụ thân ta...Hắn so với hai vị kia thì cường hơn, nhưng cả đời cùng mẫu thân phân cao thấp, cũng đúng, nếu không phải cùng mẫu thân phân cao thấp, không chừng hắn cũng sẽ bước theo vết xe đổ của hai vị kia, cho nên nói, phúc kia biết đâu chính là họa, nhi nữ tình trường cũng không phải là chuyện xấu.
Tiêu Duệ Hoa không còn dũng khí mở miệng, trong lòng thề không bao giờ nói chuyện với Khương nhị gia, hôm nay coi như hắn đến không công một chuyến.
- Rốt cuộc Tiêu Giải Nguyên tính nói cái gì? Thỉnh nói thẳng, đầu óc ta không đủ dùng, nếu ngươi không nói, ta sẽ rời đi.
- Người...
Lúc Tiêu Duệ Hoa cảm thấy chỉ số thông minh của Khương nhị gia thành số âm, thì đột nhiên Khương nhị gia thông minh lên số dương.
Khiến giải Nguyên tự xưng đầu óc thông tuệ cũng bị Khương nhị gia làm cho nửa vời, Tiêu Duệ Hoa không biết có phải nên vì chính mình khóc lớn một hồi, vì chỉ số thông minh của mình có khả năng không cao.
- Ngươi đừng kỳ quái, mới vừa rồi không phải ta cố ý chơi ngươi, từ lúc đầu cho tới bây giờ ta vẫn không rõ vì sao ngươi tới trà lâu tìm ta. Nhưng khuê nữ của ta đã từng công đạo, phàm là ai tới gần ta nói chuyện vò vong lằng nhằng, nói mà ta nghe không hiểu thì người đó không phải người tốt.
-...
Tiêu Duệ Hoa chỉ cảm thấy yết hầu khô khát, không dám nói hắn là người tốt, nhưng dựa theo cách Khương nhị gia nói, hắn như thế nào lại giống như loại tiểu nhân.
- Lệnh ái thật là cao kiến.
- Đương nhiên, nếu không sao ta có thể ở kinh thành vui đùa lâu như vậy mà không xảy ra việc gì? Khuê nữ ta dạy ta rất nhiều, ở bên ngoài chơi phải theo điều lệ, mỗi một người tới tìm ta, ta đều có thể phát hiện ai dụng tâm hiểm ác. Mới vừa rồi ta nói cái kia chưa từng thực tiễn, nếu không phải hôm nay gặp phải Tiêu Giải Nguyên, ta còn không biết sử dụng đâu. Vì muội muội ngươi là người trong lòng của nhi tử ta, dù ngươi là người xấu, ta cũng sẽ lưu lại nghe thử mục đích của ngươi. Sắp kết thân gia, nếu ngươi có chuyện khó xử, ta nhất định sẽ hỗ trợ.
- Đa tạ a.
- Không có việc gì, không có việc gì, ai bảo nhi tử của ta coi trọng muội muội của ngươi.