Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thế nhưng rất nguy hiểm.

Cửu Trần Giáo chủ nghiêm túc lên tiếng.

- Đi thôi.

Kỷ Ninh mắt nhìn Cửu Trần Giáo chủ, Cửu Trần Giáo chủ không có phản đối.

Hô.

Phi chu màu đen bắt đầu chậm chạp bay lên, lúc này bay tới tầng bên ngoài của ngôi sao.

Đó là một tầng khí hoàn toàn đen kịt và vô cùng ngưng thực, phi chu màu đen chui vào liền có lực lượng trở ngại đáng sợ, phi chu màu đen phải toàn lực ứng phó mới miễn cưỡng tiến lên, xuy xuy xùy... Phi hành chừng mười vạn dặm trong tầng khí đen, PHỐC, lúc này mới chui ra khỏi tầng khí đen, phía trước lại xuất hiện một tầng khí màu xanh.

- Chỉ sợ Đạo Quân tứ bộ không qua được.

Kỷ Ninh nói khẽ:

- Nếu ta không nhìn lầm, có lẽ tầng ô dù này không phải tự nhiên hình thành.

- Đúng, tám chín phần mười là đại năng thực lực viễn siêu ta và ngươi sáng chế.

Cửu Trần Giáo chủ cũng gật đầu.

PHỐC.

Phi chu tiếp tục đi tới, xuyên thấu qua tầng khí màu xanh.

Tầng ngoài của ngôi sao có tới chín tầng, từ khí tầng màu đen, khí tầng màu xanh đậm, khí tầng màu xanh... Màu sắc nhạt dần và tới màu trắng.

Khí tầng màu trắng trở ngại nhỏ tới mức có thể xem nhẹ, thậm chí bắt đầu từ khí tầng màu xanh đã có sinh vật đặc thù xuất hiện, chúng sinh hoạt trong khí tầng giống như sinh linh sương mù. Có thể thiên biến vạn hóa, thực lực cũng có phân chia cao thấp. Cường đại nhất khái có thực lực Đạo Quân tứ bộ, yếu nhất chỉ có thực lực Thế Giới Cảnh mà thôi.

Hô.

Xuyên qua chín tầng khí tầng, Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đã xuất hiện trước một thế giới rộng lớn.

Thế giới rộng lớn vô cùng xinh đẹp, có thành thị, có sơn thôn, cũng sinh hoạt đại lượng tính mạng hình người phàm tục.

- Nơi này cũng có sinh mạng.

Kỷ Ninh than thở nói:

- Hỗn độn vô tận thật không thiếu cái lạ, trong hiểm địa cũng có sinh mệnh phàm tục.

- Những phàm tục này chỉ sợ là nguyên nhân vị đại năng kia sáng tạo ra chín tầng khí tầng bảo hộ.

Cửu Trần Giáo chủ cẩn thận cảm ứng sau đó nói:

- Trong không gian có quy tắc vô hình, người tu hành tầm thường không thể phi hành. Thực lực đạt tới Đạo Quân mới có thể bay.

- Cấm bay sao?

Kỷ Ninh nhíu mày, nói:

- Chẳng lẽ trên ngôi sao này có Vĩnh Hằng Đế Quân?

Thành tựu vĩnh hằng có thể ngôn xuất pháp tùy.

Hoàn toàn có thể trực định ra một quy tắc! Đạo Quân thực lực cường đại có thể bỏ qua. Cần biết một ít Đạo Quân nghịch thiên đỉnh cấp có thể trực tiếp áp chế uy năng vũ trụ bổn nguyên ‘đạo’ đấy, càng đừng đề cập tới quy tắc do Vĩnh Hằng Đế Quân định ra.

- Ân, nói không chừng chính là tổ tiên cổ tu hành giả chúng ta.

Ánh mắt Cửu Trần Giáo chủ quét qua.

- Bắc Minh, đoán chừng ngươi cũng cảm giác được trong đại địa rộng lớn này cho ta cảm giác uy hiếp mạnh phi thường, nếu như chúng ta chủ quan cũng phải chết tại đây.

- Ta cảm giác được.

Kỷ Ninh gật đầu.

Trước nhìn vào trong ngôi sao này cũng cảm giác được uy áp đáng sợ. Hiện nay chính thức tiến vào cũng cảm nhận được uy áp nguy hiểm.

...

Lúc này phía dưới hai người Kỷ Ninh chính là thảo nguyên.

Nơi đây có tám đầu dị thú đang kéo thùng xe. Chung quanh thùng xe còn có ba trăm tên kỵ sĩ uy vũ, chúng đang tiến lên thật nhanh. Thùng xe lại ẩn ẩn có trận pháp cấm chế bảo hộ cho nên không có xóc nảy.

Thùng xe có chiều dài mười trượng, rộng tám trượng nên rất rộng rãi.

Trong đó có một tên thanh niên đang nằm, hắn tùy ý mặc áo bào tơ lụa trên người, còn có hai nữ tử mềm mại đáng yêu đang nằm trong ngực của hắn, một ôm lưng hắn.

Thanh niên tùy ý trêu đùa hí lộng hai nữ tử, ánh mắt phiêu hốt bất định.

- Điện hạ, phía trước chính là thành Long Dực, có nên vào thành Long Dực bái phỏng thành chủ hay không?

Bên ngoài thùng xe có tiếng kỵ sĩ vọng vào, tuy chủ nhân trước khi xuất phát nói phải bái phỏng cường giả, công tử nhà mình lại không phải là thế hệ thuận theo, trên đường đi lúc trước đã không bái phỏng hai cường giả.

- Thành chủ thành Long Dực là trưởng bối của ta, cũng rất tốt với ta, tự nhiên phải bái phỏng.

Thanh niên cười nói.

- Vâng.

Bên ngoài có tiếng kỵ sĩ đáp lại.

Thanh niên trong xe vuốt ve nữ tử bên cạnh, ánh mắt phiêu miểu, nhẹ giọng nói nhỏ:

- Đây là con đường phụ thân đã an bài tốt sao? Hoàn toàn có thể đoán được ta sống sau vô tận năm tháng, thật không cam lòng ah.

Hô, hô.

Bỗng nhiên hai đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện, đó là một thiếu niên áo trắng lưng cõng kiếm đen cùng với một nam tử có gương mặt âm trầm. Tuy hai người bọn họ xuất hiện nhưng hai nữ tử và thiếu niên trong thùng xe không phát hiện ra, tên thanh niên vẫn suy nghĩ chuyện của mình.

- Tiểu tử này là kẻ có địa vị nhất trong trăm vạn dặm quanh đây, thủ hạ bên ngoài có ba tên Tổ Thần, năm Tổ Tiên, bản thân hắn cũng cấp độ Tổ Thần, hơn nữa nghe xưng hô hẳn là điện hạ gì đó, đoán chừng hơi có bối cảnh.

Cửu Trần Giáo chủ nói ra:

- Chỉ sợ hắn biết về thế giới này tương đối nhiều, Bắc Minh, ngươi hỏi hay ta hỏi?

- Ta hỏi đi.

Kỷ Ninh cười nói.

Hai người nói chuyện với nhau nhưng không ai trong thùng xe nghe được, đây là bản chất cấp độ tính mạng chênh lệch.

Tuy nói Kỷ Ninh đi ra khỏi tam giới cũng chỉ là một tên Tổ Thần, hiện tại hắn chỉ cần thổi một hơi liền có thể hình thành phong bạo chôn vùi vô số Tổ Thần Tổ Tiên.

Đám người Kỷ Ninh rất cẩn thận, không dám trực tiếp liều lĩnh tùy ý dùng thần niệm dò xét. Cuối cùng phiến đại địa này tạo thành uy áp uy hiếp bọn họ quá lớn. Cần biết đám sinh vật hỏa diễm cũng không dám tới gần nơi đây, nếu như quá kiêu ngạo, chỉ sợ sẽ vứt bỏ mạng nhỏ, cho nên cẩn thận mới tốt, đây là đạo lý các Đạo Quân đều hiểu sau khi ra ngoài lưu lạc.

Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ trong Đạo Quân cũng là hàng ngũ đỉnh cấp nhất, xem như Đạo Quân cấp thứ hai cũng có thể so sánh với tồn tại Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường, tự nhiên càng phải cẩn thận. Thực lực càng mạnh càng phải thận trọng.

sâu trong lòng đất của phiến đại địa này.

Ầm ầm ầm...

Sâu trong trăm ngàn vạn dặm trải rộng vô số cấm chế và trận pháp.

Sâu dưới lòng đất một ức chín ngàn vạn dặm có một tòa cung điện hoàn mỹ, trong cung điện dưới mặt đất vô cùng yên tĩnh, tuy ngẫu nhiên có chút Tổ Thần Tổ Tiên thậm chí Thế Giới Cảnh hành tẩu ở trong đó nhưng đều rất yên tĩnh nghiêm túc và trang trọng, thậm chí cũng không dám nói chuyện lớn, bọn họ cũng bảo trì tâm tình kính sợ nơi đây.

Trong cung điện cổ xưa có một tĩnh thất.

Nơi này có một lão giả áo bào trắng đang ngồi khoanh chân, hắn phát ra khí tức có thể so sánh với Đạo Quân tứ bộ, trước người hắn có một tấm gương lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK